Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1222

Chương 1222

Hạnh phúc của cô chẳng lẽ chỉ là bong bóng xà phòng thật lớn sao?

Từ đầu tới đuôi, cô đều sống ở trong sự giả dối sao?

Hôm nay, Lục Lãnh Phong trở về tương đối trễ, tới buổi tối mới về nhà.

Đẩy cửa ra, nhìn thấy cô ngồi một mình ở trước cửa sổ, thì cảm thấy không khí không đúng lắm.

“Làm sao vậy, suy nghĩ chuyện gì?” Anh đi tới, bàn tay nhẹ nhàng đặt ở trên vai cô.

Cô chậm rãi đứng lên, chậm rãi dịch người qua, gò má thảm đạm không màu, như là bị bóng tối cướp đi: “Lục Lãnh Phong, anh còn nhớ không, anh đã hứa với em, Kiều An sẽ luôn ở lại thành phố Long Minh, sẽ không đột nhiên biến mất.”

Lục Lãnh Phong hơi hơi chấn động: “Được rồi được rồi, vì sao lại đột nhiên nhắc tới Kiều An?”

Một nụ cười mỉa mai từ khóe miệng cô tràn ra: “Chẳng lẽ, anh còn mong em có thể quên chuyện của Kiều An sao?”

“Anh không có ý này.” Đôi mắt sâu kín của Lục Lãnh Phong chớp chớp, có một số đề tài chỉ cần tách ra, không khí sẽ lập tức trở nên u ám, giống như nét mặt cô bây giờ.

Cô nuốt một ngụm nước miếng, thay bằng giọng chất vấn: “Được, bây giờ mời anh nói cho em, Kiều An ở đâu?”

Lục Lãnh Phong đi đến trước quầy bar, rót hai ly nước trái cây, một ly đưa cho cô: “Kiều An ở Giang Thành, thân thể ông nội cô ta không tốt, trở về chăm sóc một khoảng thời gian.”

“Ồ?” Cô nhướn hai mắt lên, thẳng tắp, thật sâu, trừng mắt với anh, ánh mắt sắc bén giống như một thanh kiếm xẻo anh từ đầu đến chân: “Là chăm sóc ông nội cô ta, hay là đang bí mật dưỡng thai, tính thời gian, mấy tháng này, vừa vặn là bụng cô ta lớn. Trên đời này không có bức tường nào không lọt gió, chỉ cần bụng cô ta lớn, thì nhất định sẽ bị người ta phát hiện. Rời khỏi thành phố Long Minh, tìm một chỗ bí mật dưỡng thai, chờ sinh con xong lại trở về, thần không biết quỷ không hay!”

Lục Lãnh Phong lộn xộn trong gió, một màu đen lại từ đỉnh đầu bao trùm xuống, oan uổng của anh thật sự sâu như biển, còn oan hơn cả Đậu Nga.

“Cô gái ngốc, chẳng lẽ tới bây giờ, anh vẫn không có một chút tin tưởng anh sao?”

“Em muốn tin tưởng anh, nhưng mà vì sao hết lần này tới lần khác, Kiều An lại mất tích trùng hợp vào ngay lúc này chứ? Lúc trước em nghi ngờ Kiều An mang thai, anh thề thốt phủ nhận, còn như chém đinh chặt sắt nói, Kiều An sẽ không rời khỏi thành phố Long Minh, sẽ không trốn đi dưỡng thai, sự thật lại một giây vả mặt. Cho nên, em muốn một lần nữa suy nghĩ về việc tin tưởng anh, có lẽ từ đầu đến cuối, anh đều đang gạt em, anh và Kiều An vẫn luôn chưa dứt tơ tình!”

Tứ chi cô rét run, cổ họng khô khốc, hốc mắt đỏ lên, lồng ngực khó chịu giống như lửa đốt, vì sao mỗi một lần trong lòng cô bốc lên một tia hy vọng, sẽ có hiện thực tàn khốc nửa đường nhảy ra, một lần nữa đánh cô vào địa ngục!

“Cô gái ngốc!” Anh bỗng nhiên ôm chặt cô, ép chặt đầu cô vào trước ngực, trái tim anh đập cực kỳ hỗn loạn: “Có chuyện anh vốn không muốn nói…” Anh ngừng lại, tựa như có chút do dự, nhưng vẫn nói ra: “Kiều An có làm vòng tránh thai. Lần trước, em nhắc tới việc cô ta có khả năng mang thai, anh đã phái người đưa cô ta tới bệnh viện kiểm tra, vẫn còn vòng tránh thai, cho nên, cô ta không có khả năng mang thai.”

Hy Nguyệt chấn động, vo cùng kinh ngạc: “Cô ta có vòng tránh thai? Vì sao chứ? Cô ta còn chưa kết hôn, sao phải làm vòng tránh thai? Không phải là anh ép cô ta chứ? Loại chuyện này, cô ta cũng đồng ý với anh sao? Có phải anh lo lắng cô ta ở bên ngoài có người đàn ông khác, cắm sừng anh không?”

Chuyện này hoàn toàn vượt phạm vi tưởng tượng của cô, trong đầu cô có một trăm dấu chấm hỏi!

Lục Lãnh Phong lau đi một giọt nước mắt trên khoé mắt cô: “Nhiều vấn đề như vậy, anh nên trả lời câu hỏi nào của em đây?”

Bình Luận (0)
Comment