Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1233

Chương 1233

Lục Lãnh Phong tâm tình rối loạn, đưa tay che miệng ho khan hai tiếng: “Chuyện của hậu cung đều do em phụ trách, anh tuyệt đối sẽ không xen vào.”

Cô nhoẻn miệng cười, hai lúm đồng tiền nhỏ xinh ranh mãnh hiện trên hai má.

Cô ta đang cố tình gài bẫy Lục Lãnh Phong.

Nếu Kiều An thực sự dùng một thủ đoạn đê hèn nào đó mà không ai biết để cướp tinh trùng của anh, cô nhất định sẽ khiến cô ta mất cả chì lẫn chài.

Ăn xong, cô không quay lại công ty mà định trực tiếp về nhà họ Lục, không ngờ Hứa Nhã Thanh lại gọi điện thoại đến.

Hứa Nhã Phượng sang Mỹ để nghiên cứu học thuật, cô ấy vừa trở về liền bảo cô đưa Tiểu Quân sang gặp mặt.

Cô về đến nhà họ Lục, sau khi đón con trai, hai người liền cùng nhau đến biệt thự của Hứa Nhã Thanh.

Nhìn thấy Hứa Nhã Phượng, Hứa Kiến Quân rất vui vẻ, sà vào lòng cô ấy: “Cô ơi, cuối cùng cô cũng quay lại rồi.”

Hứa Nhã Phượng trìu mến hôn lên đầu nhỏ của cậu, đem quà ra tặng cho cậu: “Cô đã mua rô bốt đại chiến cho cháu này, có thể điều khiển bằng giọng nói, còn có thể dùng để đối thoại thông minh nữa.”

“Oa, tuyệt quá, cảm ơn cô.” Cậu ngồi trên sofa mở món đồ chơi một cách vô cùng phấn khởi

Hứa Nhã Thanh ép một bình nước hoa quả, còn mang lên một ít đồ ăn nhẹ: “Khi nào về nhà rồi hẵng chơi đồ chơi, qua đây ăn chút bánh ngọt đi. Những món này đều được mua ở cửa hàng bánh ngọt mà cô út hay đi đó.”

“!” Đôi mắt to đẹp của Hứa Kiến Quân bỗng nhiên sáng lên, vô cùng phấn khởi: “Con thích ăn bánh ngọt ở đó nhất, cô ấy có còn nhớ con không?”

“Nhớ chứ, cô ấy còn hỏi Giáng sinh năm nay con có trở lại Mỹ Khâu không?” Hứa Nhã Thanh cười nói.

Hứa Kiến Quân một tay nắm lấy tay Hy Nguyệt, còn tay kia nắm lấy tay Hứa Nhã Thanh: “Mẹ ơi, bố ơi, giáng sinh năm nay chúng ta cùng nhau trở về Mỹ Khâu được không?”

Hy Nguyệt xoa đầu cậu: “Giáng sinh năm nay, chúng ta sẽ cùng bà nội trở về An Kỳ, nếu bố cũng đi thì mẹ sẽ đưa con và bố đi chơi đêm giáng sinh, có được không?”

“Dạ được” Cậu cọ khuôn mặt nhỏ của mình lên má Hứa Nhã Thanh, mang một loại biểu cảm nũng nịu: “Bố sẽ đi đúng không bố?”

“Năm nay, bố nhất định sẽ cùng Tiểu Quân đón giáng sinh.” Hứa Nhã Thanh hôn lên má nhỏ của con trai, đáy mắt anh ta lướt qua một vẻ thâm trầm khó tả.

Vụ bê bối của Lục Lãnh Phong được đồn thổi rầm rộ, có lẽ đó chính là cơ hội dành cho anh ta.

Nếu đứa con của Kiều An thực sự là của Lục Lãnh Phong, anh nhất định sẽ mất cô một lần nữa.

Hứa Nhã Phượng gọi giúp việc lại gần đưa túi sữa nhỏ lên phòng chơi đồ chơi, chủ đề bọn họ sắp nói bây giờ không thích hợp để trẻ con nghe thấy.

Hứa Nhã Phượng uống một ngụm nước trái cây rồi mới cất tiếng chầm chậm nói: “Vừa mới đến xem chuyện xấu của chồng cậu, đã nhiều năm qua như vậy rồi mà mối quan hệ của anh ta với Kiều An vẫn chưa chấm dứt sao?”

Hy Nguyệt phất tay, giải thích: “Chỉ là lời đồn mà thôi, anh ấy nằm không cũng trúng đạn ấy mà. Đứa bé đấy là do Kiều An nhận nuôi, không có quan hệ gì với anh ấy cả.”

“Hy Nguyệt, cậu lúc nào cũng ngây thơ như vậy sao, người sáng suốt đều có thể nhìn ra được đứa bé đấy giống Kiều An y như đúc, không phải con ruột của cô ta thì còn là con của ai được.” Hứa Nhã Phượng bĩu môi. Trong mắt của Cô Hy Hy Nguyệt là một cô gái rất ngay thẳng, không lanh lợi, cũng không có mưu kế, trông cô tinh khiết như một đóa hoa Bạch Liên vậy.

Bình Luận (0)
Comment