Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 136

Chương 136

Hy Nguyệt đang đau, kệ cmn chuyện đời, cô liền bắt lấy tay anh mà cắn.

Vì cô đang đau nên cô dùng sức mà cắn dữ dội hơn bình thường. Hứa Chí Quân quan sát qua xe mà đau giùm Lục Lãnh Phong.

Người đàn ông này không đau à? Anh nhìn vào còn đau giùm đó.

” Hứa Chí Quân…mau đến bệnh viện đi ” Lục Lãnh Phong mặc kệ thân với chả phận, bây giờ việc anh muốn làm nhất đó là đưa cô đến bệnh viện, nhanh chóng sinh bảo bảo ra.

Cứ nhìn Hy Nguyệt thế này anh thật sự không chịu được.

Bệnh viện.

Hy Nguyệt đưa đến bệnh viện, cô lập tức được chuyển vào phòng sinh.

Lục Lãnh Phong muốn đi theo nhưng bác sĩ không cho phép, anh và Hứa Chí Quân chỉ đành đứng bên ngoài.

” Tay của cậu…” Hứa Chí Quân nhìn cánh tay còn rớm máu của Lục Lãnh Phong, ngoài vết cắn ban nãy còn chi chít những vết cắn cũ hằn lại.

” Khống sao, cô ấy cũng hay cắn tôi như vậy, chỉ là lúc nãy đau hơn chút ” Lục Lãnh Phong nói, bây giờ anh chỉ muốn xông vào trong, cùng cô vượt qua ải đau đớn đó.

Đứa trẻ này thật hư, còn không mau ngoan ngoãn sinh ra sớm cơ chứ.

Người nhà bây giờ chạy đến. Mộ phu nhân lẫn Mộ Viên Thiệu và lão phu nhân nghe tin cô sinh liền gấp gáp chạy đến bệnh viện.

Lục Thiên Tư đang làm ở tầng trên, nghe tin Hy Nguyệt sinh cũng vội chạy đến xem tình hình.

Lục Viên Thần và Dụ Bạch Ngôn cũng nhanh chóng chạy đến, thư kí Lâm đang ngủ nhận được tin còn chưa kịp thay đồ ngủ chạy đến bệnh viện.

Mọi người tập hợp còn nhanh hơn anh tưởng. Cô đi sinh mà cứ như cô đi thi bóng đá vậy.

” Tay của cậu làm sao vậy?” Lục Thiên Tư thấy tay Lục Lãnh Phong mà hỏi.

” Bị Hy Nguyệt cắn ” Lục Lãnh Phong đáp.

“Không phải nói tuần sao? Sao lại sinh lúc này cơ chứ ” Mộ Viên Thiệu lên tiếng lo lắng hỏi.

” Hai đứa nhỏ này lúc trước cũng có sinh ra đúng ngày đâu, toàn sinh ra sớm đấy ” Mộ phu nhân lên tiếng.

” Nó thích thì chui ra thôi, anh cản được sao?” Bà nói thêm.

Mọi người nghe bà nói liền im bặt, không ai nói được lời nào nữa.

Bây giờ tất cả đều hướng vào phòng sinh, hy vọng Hy Nguyệt nhanh chóng sinh ra bảo bảo an toàn, mẹ tròn con vuông.

Bên trong phòng sinh, Hy Nguyệt cố dùng sức mà sinh đứa nhỏ ra.

” Hít thật sâu, dùng sức, một lần nữa ” Bác sĩ trấn an cô nói.

Hy Nguyệt hít thật sâu, bây giờ đang rất đau, cô chỉ muốn cắn tay Lục Lãnh Phong cho hả dạ mà.

Cô dùng sức lực cuối cùng, đúng là ông trời không phụ lòng người..

Oe oe oe

Tiếng em bé khóc vang lên, Hy Nguyệt như được nhẹ nhõm, cả người đều xụi lơ ra.

Y tá nhanh chóng đưa đứa bé ra, sau đó quấn vào khăn rồi đem đến đặt lên người Hy Nguyệt.

” Là bé trai…là bé trai đó ” Y tá vui mừng nói.

Bình Luận (0)
Comment