Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1362

Chương 1362

“Con không ở trong bếp cả ngày. Học nấu ăn là để tăng khả năng cạnh tranh của con trong các cuộc thi tình yêu. mẹ chưa nghe nói qua hả? Muốn giữ được trái tim của một người đàn ông, chính là cần phải giữ được bao tử của người đàn ông đó. Làm một người phụ nữ, lâu lâu đột nhiên làm một bữa cơm cho người đàn ông mình yêu,đó được gọi là tạo cảm giác thăng hoa trong tình cảm. Mẹ nên biết là, sau này con cũng phải gả cho một người vô cùng ưu tú, nhưng cô gái theo đuổi chắc chắn sẽ xếp dài thành hàng, nếu như con không có chút kỹ năng nào,làm sao có thể giữ được trái tim của chồng mình chứ?”

Lục Sênh Hạ nói chuyện rất nghiêm túc đến không thể nào nghiêm túc hơn được nữa.

Tư Mã Ngọc Như như muốn nôn ra máu: “Con mới tí tuổi đầu, có cần nghĩ tới những cái đó hay không?”

Lục Sênh Hạ bĩu môi: “Con mười ba tuổi rồi, năm năm nữa sẽ trưởng thành, có thể lập gia đình. Con phải thăng cấp trước, bổ sung toàn bộ kỹ năng mới có thể đánh bại tất cả tình địch. . ”

Tư Mã Ngọc Như suýt nữa ngất đi, nghiến răng nghiến lợi, tức giận quay đầu đi tìm Lục Vinh Hàn.

Ba ta chắc chắn, hôm qua ra ngoài chơi với Hy Nguyệt đã nói gì đó với con gái khiến hôm nay cô bé hôm nay mới có những hành vi kỳ cục như thế.

Trong đại sảnh, Lục Vinh Hàn đang cùng vợ chồng Lục Cẩm Ngôn đi xuống lầu.

Tư Mã Ngọc Như thấy vậy quay đầu lại hỏi: “Hy Nguyệt, hôm qua dẫn Sênh Hạ đi đâu chơi?”

“Đi leo núi.” Hy Nguyệt trả lời như chuồn chuồn lướt nước.

“Cùng ai?” Tư Mã Ngọc Như lại hỏi.

“Phi, Đại Dao, và em họ của con.” Hy Nguyệt bối rối nhìn bà ta: “Có chuyện gì vậy mẹ?”

“Có phải cô nói với nó muốn giữ được trái tim của người đàn ông, thì trước hết phải giữa được dạ dày của người đó?” Giọng điệu của Tư Mã Ngọc Như có phần dò hỏi.

Hy Nguyệt sững sờ, cô nhớ rõ mình có nói lời này, nhưng cô không nói với Sênh Hạ, hơn nữa câu nói này ai cũng biết, cũng đâu phải do cô sáng tạo nên.

Lục Lãnh Phong cau mày: “Mẹ nhỏ, mẹ nhỏ đang muốn nói cái gì?”

Trước khi Tư Mã Ngọc Như lên tiếng, giọng nói của Lục Sênh Hạ từ phía sau vang lên: “Không có gì to tát, sáng sớm em muốn học nấu ăn, mẹ em không để em học,nên lại bắt đầu nghi thần nghi quỷ rồi. Bố ơi, bố nhanh chóng tìm bác sĩ chữa trị hội chứng mãn kinh, đừng để mẹ luôn nhạy cảm như vậy, hãy trả lại người mẹ hiền lành, rộng lượng và tốt bụng cho con đi. ”

Tư Mã Ngọc Như tức giận sắp chết, tại sao lại sinh ra một cô nhóc như vậy, ăn cây táo, rào cây sung: “Người lớn đang nói chuyện,trẻ con đừng có chen vào.”

Lục Vinh Hàn bước tới, ôm vai con gái: “Sênh Hạ muốn học nấu ăn, vậy để con học đi. Con gái học nấu ăn là điều tốt.”

Tư Mã Ngọc Như khịt mũi: “Cô bé nó không phải muốn học nấu ăn, mà là yêu đương. Vừa rồi nó còn nói năn bậy bạ, nói cái gì mà học nấu ăn có thể tăng sức cạnh tranh trong tình yêu.”

Lục Vinh Hàn rung động, chợt nhận ra con gái mình đã lớn, không còn là cô bé ngây thơ ngày xưa nữa mà là đã đến cái tuổi cập kê chớm yêu rồi.

Lục Lãnh Phong tiến đến xoa xoa cái đầu nhỏ của em gái: “Cô nhóc, có bạn trai chưa?”

Hai tầng mây đỏ lơ lửng trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lục Sênh Hạ:”Chưa có,em còn chưa có bạn trai. Em chỉ là đang chuẩn bị sẵn. rồi cũng sẽ có một ngày em gặp được một người con trai mà em thích thôi. Tuy em là con gái gia đình giàu có, nhưng đâu có nghĩa người đàn ông mà em thích người ta cũng sẽ thích em đâu. Trước đây Chị cả chẳng phải rất thích anh Như Sâm sao, nhưng anh Như Sâm đâu có thèm để ý chị cả, em không muốn hẹn mòn như chị ấy.”

Lục Lãnh Phong sâu kín nhíu mày nhìn cô bé một cái, trong ánh mắt trầm lắng: “Nói cũng phải, em gái của Lục Lãnh Phong anh,tuyệt đối không thể bị những con gái khác đánh bại được.”

Bình Luận (0)
Comment