Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1411

Chương 1411

Chuyện này mới chỉ bắt đầu thôi.

Sau khi về đến nhà họ Lục, bà cụ lập tức gọi cháu trai về phòng.

“Lãnh Phong, cháu có quen cô gái nào tên là Kiều An không?

Đôi môi Lãnh Phong hơi động đậy.

Hy Nguyệt bước vào phòng liền lập tức tới gặp con mình, không nói với anh một lời nào.

Là cô cố ý, cô biết bà cụ chắc chắn sẽ không bỏ qua chuyện này. Bất luận chuyện này là thật hay giả bà cũng sẽ hỏi cho rõ ràng.

“Bà nội, sao tự dưng bà lại nhắc đến Kiều An?”

Bà cụ cầm cốc trà trên bàn lên, uống một ngụm, giọng nói chậm rãi từ từ cất lên:

“Ngày hôm nay đi lễ Phật, khi đang dừng lại nghỉ ngơi ở đình thì cô ta ôm một đứa trẻ chạy đến muốn ta làm chủ, muốn con của cô ta được nhận tổ quy tông.”

Trong mắt Lục Lãnh Phong lóe lên tia lửa giận:

“Người phụ nữ điên đáng chết này, não bị úng nước rồi hay sao.”

Bà cụ nắm chặt lấy tay anh:

“Lãnh Phong, cháu nói cho ta biết, cháu và cô Kiều An kia rốt cuộc có mối quan hệ gì?”

“Không có.” Lục Lãnh Phong không hề do dự mà trả lời vô cùng dứt khoát.

“Cháu cùng cô ta không có quan hệ gì sao?” Bà cụ nhăn mày.

Lục Lãnh Phong thản nhiên nhìn bà:

“Bà nội à, chuyện của người phụ nữ này có chút phức tạp, cháu còn cần cô ta làm một số chuyện, vì vậy dù cho cô ta nói gì, làm gì, bà cũng không cần quan tâm. Bà cứ để cháu xử lý có được không?”

Bà cụ Lục nghe những lời này thì không hỏi anh nữa, anh khôn ngoan như vậy, chắc chắn sẽ không bị loại phụ nữ này lợi dụng.

Bà xoa xoa lòng bàn tay, đôi mắt toát ra nét thâm trầm.

“Bà cũng không quan tâm nữa, nhưng cháu nhất định phải giải thích rõ ràng với Hy Nguyệt, không để cho nó hiểu lầm, ảnh hưởng đến tình cảm của hai đứa.”

Lục Lãnh Phong ngây ra:

“Cô ấy cũng ở đấy?”

“Nó và mẹ nhỏ đều ở đấy.” Bà cụ Lục đáp lời

Lục Lãnh Phong nhăn mày lại, cô gái ngốc nghếch không thèm nói với anh một câu nào, chẳng nhẽ vẫn còn giận anh, vẫn chưa tha thứ cho anh?

“Bà nội, cháu biết rồi. Ngay từ đầu cháu đã giải thích với cô ấy chuyện này rồi, cô ấy thông minh như vậy, nhất định sẽ hiểu thôi.”

Sau khi anh ra ngoài liền tìm Hy Nguyệt, cô vừa mới cho con bú xong.

“Đồ ngốc, chuyện hôm nay Kiều An đến làm loạn, sao em không nói với anh?”

“Chuyện nhỏ như vậy có cần thiết phải nói không?” Hy Nguyệt nhún vai, tỏ vẻ không thèm quan tâm.

Lục Lãnh Phong nắm chặt lấy vai cô, đôi mắt đen lóe ra tia sáng:

“Em thật sự thấy đây là chuyện nhỏ, không cần bận tâm?”

Bình Luận (0)
Comment