Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1460

Chương 1460

Hy Nguyệt đi tới, từ trong ngực anh ta tiếp nhận con trai: “Cục cưng, bố chỉ là đi hai tuần mà thôi, con có thể giống như trước đây gọi video mỗi ngày với bố.”

Lục Lãnh Phong rất ghét cảnh tượng như vậy, giống như ở trong rạp hát, giống như bọn họ mới là người thân của nhau, chính mình là một người dư thừa.

“Lại đây, nhóc con, chúng ta chơi bay cao cao.” Anh ôm Hứa Kiến Quân qua, đặt lên bả vai.

Hứa Nhã Thanh sâu kín liếc anh một cái, chuyển ánh mắt sang Hy Nguyệt: “Nếu tên khốn đó dám khinh thường em, thì nói với anh, anh tìm anh ta tính sổ.”

“Anh không có khả năng có cơ hội nữa đâu.” Lục Lãnh Phong một câu hai nghĩa, nói xong, cánh tay duỗi ra, kéo Hy Nguyệt đến bên người, tuyên bố chủ quyền của mình.

Một ngọn lửa từ đáy mắt Hứa Nhã Thanh hiện lên, anh ta nhìn ra được, anh ta đạt được chỉ là một cái xác mà thôi, tâm của Hy Nguyệt vẫn không ở nơi anh ta.

Sự quật cường và ngang bướng của cô sẽ không cho phép cô giao trái tim cho người đàn ông chân trong chân ngoài.

“Có thời gian nên xử lý tốt những tin đồn loạn thất bát tao đó đi, thoáng cái tạo ra hai đứa con riêng, cũng không phải là đùa giỡn.”

“Người thân thẳng không sợ bóng nghiêng.” Lục Lãnh Phong vẻ mặt hung ác tàn nhẫn, ánh mắt hai người đối chiến giữa không trung, điện quang hỏa thạch gần như muốn đốt cháy không khí.

Hy Nguyệt vội vàng đi ra dập lửa: “Chúng em cần phải đi, ngày mai lên đường thuận lợi, đến An Kỳ, gọi điện thoại cho em.”

“Được.” Hứa Nhã Thanh vuốt cằm, lúc ánh mắt chuyển hướng sang cô, lập tức lộ ra tươi cười.

“Tạm biệt bố.” Túi sữa nhỏ nhìn anh ta lưu luyến vẫy tay.

Đi vào trong xe, Lục Lãnh Phong liền làm vài cái hít sâu, kiềm nén sự đố kị trong lòng.

Trên đường, vẻ mặt anh đều là âm trầm.

Trở về phòng, anh ôm ngang Hy Nguyệt, đặt xuống ghế sô pha.

Hy Nguyệt dùng lực đẩy anh mấy cái: “Đừng nháo, em muốn đi tắm.”

“Cùng nhau.” Anh lại lần nữa ôm cô lên, bước nhanh về phòng ngủ.

Hy Nguyệt hoa dung thất sắc, đối với thân thiết kiểu này, vẫn là kháng cự: “Em chỉ muốn một mình, anh có thể không gây phiền phức được không?”

Nhưng trong lòng Lục Lãnh Phong bùng lên một ngọn lửa, làm sao có thể buông tha cô.

“Vài ngày không thu thập em, em quên mất ai mới là chồng em.”

Sau mấy lần, thân tâm Lục Lãnh Phong thư sướng, khó chịu trong lòng cũng tan đi rất nhiều.

“Cô ngốc, thành thành thật thật trả lời, trong lòng em, ai mới là chồng chân chính?”

Hy Nguyệt dựa vào trên người anh, hơi choáng váng: “Anh không phải là ghét nhất nói mấy lời vô nghĩa sao? Làm sao ngược lại hỏi em mấy lời vô nghĩa đây? Chồng của em ngoài anh ra, còn có thể là ai?”

Lục Lãnh Phong câu lên cằm của cô, ép cô nhìn thẳng anh: “Anh là hỏi chồng trong lòng em, ở trong lòng em, anh từ đầu đến cuối xếp hạng sau Hứa Nhã Thanh, đúng không? Nếu như để em chọn lại lần nữa, em sẽ chọn anh sao?”

Đáp án của Hy Nguyệt tự nhiên là phủ nhận.

Anh cũng không phải rất xứng, trước đây không phải, bây giờ càng không phải.

Bình Luận (0)
Comment