Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1471

Chương 1471

Hạ Dĩ Nhiên cười cười: “Thì ra là như vậy, thảo nào em lại thần thần bí bí kéo cả chị đến đây, đừng lo lắng, chị sẽ không vạch trần chuyện này mà sẽ phối hợp diễn chung với bọn em.”

Hy Nguyệt giơ ngón tay cái lên: “Em biết chị Dĩ Nhiên rất thích giúp đỡ người khác mà, chị là người dịu dàng tốt bụng, nhất định sẽ cùng tụi em giúp đỡ bà nội Thời.”

Khi bọn cô trở lại phòng khách, Tần Nhân Thiên đang chơi piano với Hứa Kiến Quân.

Anh ta đã giải thích với bà nội Thời, nói rằng Hạ Dĩ Nhiên là chị gái kết nghĩa của Hy Nguyệt.

Trong những gia đình giàu có, đàn piano được xem là tiêu chuẩn, Tần Nhân Thiên dĩ nhiên cũng biết chơi, vì vậy cô ấy cũng không quá ngạc nhiên, chỉ cảm thấy anh ta chơi tốt hơn nhiều so với tưởng tượng của mình.

“Em đã nghe bản nhạc này rồi, đó là bài hát chủ đề trong album nhạc rất nổi tiếng gần đây có tên “Bí ẩn của mặt trăng”. Sau khi phát hành, album này đã trở nên nổi tiếng trong và ngoài nước, tác giả ca khúc có tên là Secret, vô cùng thần bí, chưa một ai từng nhìn thấy khuôn mặt thật của anh ta. Mọi người đều nói anh ta là một bóng ma hiếm có trong giới âm nhạc.” Hạ Dĩ Nhiên nói.

Hy Nguyệt và Tần Nhân Thiên nhìn nhau, đây là bí mật giữa hai người, album này là do cô cố gắng cổ động Tần Nhân Thiên phát hành.

Nhà họ Tần là ông trùm trong giới truyền thông, là lão làng ngành công nghiệp giải trí, việc ẩn danh công tử phát hành album là điều dễ dàng như trở bàn tay.

Bà nội Thời khẽ mỉm cười: “Bài hát này nghe qua liền biết do Thời Thạch nhà chúng ta viết, dùng đàn vi-ô-lông kéo nghe cũng rất hay.”

Hạ Dĩ Nhiên đương nhiên sẽ không tin.

Tế bào âm nhạc của Tần Nhân Nhiên làm gì lợi hại đến như vậy.

Suy cho cùng bà nội Thời mắc chứng Parkinson, đầu óc cũng không được minh mẫn.

Hy Nguyệt đi xuống nhà bếp, nấu vịt thơm giòn và thịt heo xào dứa chua ngọt.

Bà nội Thời thích ăn những món thanh đạm và chua ngọt.

Hạ Dĩ Nhiên thì không thích những món không cay.

Cô đã từng dùng cơm với Hạ Dĩ Nhiên cho nên mới biết điểm này.

Đầu bếp mà Tần Nhân Thiên mời cho bà nội chỉ nấu món Triết Giang, không giỏi làm đồ ăn Hàn Xuyên, cho nên Hy Nguyệt lại đích thân nấu một thịt xào chua ngọt.

“Nhìn thấy món thịt xào chua ngọt mà anh thích nhất, bụng liền đói meo rồi.” Tần Nhân Thiên cười nói.

Bà nội Thời mỉm cười: “Từ nhỏ cháu đã thích thịt xào chua ngọt, đặc biệt là của Hy Nguyệt làm, cháu vẫn thường nói nó làm còn ngon hơn bà làm.”

Tần Nhân Thiên cười cười: “Vì thịt xào chua ngọt của cô ấy làm cho thêm dứa, còn bà thì lại cho thêm cà rốt.”

“Cháu không thích ăn cà rốt, cho nên bà chỉ có thể bỏ vào thịt xào chua ngọt thôi.” Bà nội Thời cười híp mắt nói.

Hy Nguyệt gắp cho bà một miếng vịt thơm giòn: “Bà nội, vịt thơm giòn này là món cháu làm riêng cho bà, còn kết hợp với mứt mơ mà bà thích nhất.”

Bà nội Thời ăn một miếng, khoe không dứt lời: “Thịt vịt thơm thơm giòn giòn, chấm thêm mứt mơ, dễ ăn mà không ngán, ngon lắm.”

Hy Nguyệt đặt bát lòng mề xào cay đến trước mặt Hạ Dĩ Nhiên: “Chị Dĩ Nhiên, biết chị thích ăn cay cho nên em đã làm lòng mề xào cay cho chị.”

“Hy Nguyệt, em thật đẹp người lại còn đẹp nết, đã hiền lành còn giỏi giang. Người nào lấy được em chính là phước ba đời, nếu anh ta không biết trân trọng em nhất định sẽ phải hối hận.”

Bình Luận (0)
Comment