Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1484

Chương 1484

Lục Lãnh Phong đi tới, ôm vai cô bé, ánh mắt nhìn Tư Mã Ngọc Như vô cùng lạnh lẽo: “Cô hài lòng rồi chứ?”

Một sợi dây thần kinh trên mặt Tư Mã Ngọc Như giật giật: “Sênh Hạ còn nhỏ như vậy, lại bị con dâu của cậu khuyến khích yêu sớm, đi trên con đường không đàng hoàng, rõ ràng là cô ta hận tôi và Sênh Hạ biết bao nhiêu.”

Lục Lãnh Phong cười lạnh một tiếng: “Phát hiện được một chút chuyện nhỏ thì phải mượn cơ hội phát huy, đúng không?”

Tư Mã Ngọc Như thở hổn hển: “Chuyện này có thể coi là chuyện nhỏ sao? Bình thường không phải cậu vô cùng thương yêu Sênh Hạ sao? Con bé bị người khác đầu độc yêu sớm, cậu lại giống như không có chuyện gì xảy ra vậy, chẳng lẽ những việc cậu quan tâm trước kia đều là giả, giả vờ?”

“Được rồi.” Lục Vinh Hàn cắt đứt lời của bà ta: “Sênh Hạ đang ở trong tuổi dậy thì, đối với con trai ưu tú có chút yêu thích là chuyện rất bình thường, cái này không có chút liền quan gì với yêu sớm cả, cô đừng quá nhạy cảm.”

Lục Sênh Hạ hít mũi một cái, ánh mắt từ từ trở nên lạnh lẽo: “Con quyết định, con muốn đoạn tuyệt quan hệ mẹ con với mẹ, mẹ đã không còn xứng đáng làm mẹ của con nữa.”

Máu của Tư Mã Ngọc Như xông lên đầu, suýt chút nữa đã ngất xỉu: “Mẹ cũng là vì muốn tốt cho con, làm sao có thể cho con yêu sớm mà chẳng ngó ngàng gì tới được. Con là con gái, nếu như bị người liên hợp lại với nhau để lừa gạt con thì phải làm sao đây?”

“Con đã nói với mẹ rồi, con còn chưa bắt đầu yêu sớm đã thất tình rồi, người ta vốn dĩ cũng chẳng thích con, mẹ còn ở đây quấy rồi là vì muốn tốt cho con sao? Là muốn mượn chuyện này tđể công kích chị dâu thì có?” Lục Sênh Hạ tức giận, kích động gầm nhẹ.

Tư Mã Ngọc Như ngay cả lòng gặp trở ngại cũng có, sao lại có thể nuôi một đứa ăn cháo đá bát như vậy được?

Cô ta chớp chớp mắt, nặn ra mấy giọt nước mắt: “Sênh Hạ, có phải con đã bị tẩy não rồi hay không? Mẹ là mẹ ruột đã sinh ra con rồi nuôi con, sao con lại đối xử với mẹ như kẻ thù vậy chứ?”

Lục Sênh Hạ chìa tay ra, khoác lên cánh tay của Hy Nguyệt: “Con đang nghiêm túc, con không muốn mẹ là mẹ con nữa, sau này bất kể mẹ có làm chuyện gì thì cũng không còn liên quan đến con, đừng dính dáng gì đến con nữa.”

Hy Nguyệt một mực trầm mặc, không nói gì, cũng không có giải thích.

Nếu như đem chuyện đầu đuôi nói ra, chỉ khiến cho Sênh Hạ càng thêm khó chịu.

Tư Mã Ngọc Như chôn mặt ở đầu vai Lục Vinh Hàn, khóc lóc ngẹn ngào: “Vinh Hàn, anh nhìn xem đi, Sênh Hạ đã biến thành loại gì tồi, nó nói lời này khiến cho lòng em vô cùng đau đớn.”

Lục Vinh Hàn vỗ lưng của cô ta một cái: “Con bây giờ đang đang bực bội trong người, cô đừng ồn ào, chờ con bớt giận chút là tốt rồi.”

Tư Mã Ngọc Như khóc không thành tiếng: “Từ nhỏ đến lớn con luôn luôn nghe lời, sao bây giờ lại trở thành như vậy chứ?”

“Không phải con bé thay đổi, mà là cô rốt cục cũng lộ ra bộ mặt thật của cô.” Lục Lãnh Phong lạnh lùng bỏ lại lời nói đó, mang Hy Nguyệt và bọn nhỏ lên lầu.

Tư Mã Ngọc Như giận đến mức lục phủ ngũ tạng đều co quắp: “Vinh Hàn, anh mau nhìn đi, cái nhà này đã không có nơi cho em chung thân. Nếu như không có người ở sau lưng xúi giục, khích bác giữa quan hệ mẹ con chúng em thì làm sao mà Sênh Hạ lại biến thành như vậy chứ? Con bé đã bị người khác dạy thành một đứa con gái xấu xa rồi, chẳng những yêu sớm, còn phản nghịch, anh muốn đừng ngó ngàng gì tới, tùy ý để cho Hy Nguyệt ở nhà khiến cho mọi chuyện lộn xộn hết cả lên, em thật sự sợ Sênh Hạ sẽ bị dạy hư.”

Lục Vinh Hàn thở dài: “Chuyện còn chưa có biết rõ mà cô đã ồn ồn ào ào như vậy, chỉ khiến cho Sênh Hạ khó chịu.”

Bình Luận (0)
Comment