Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1486

Chương 1486

Tư Mã Ngọc Như tức đến mức muốn đòi mạng, gương mặt căng ra còn đỏ hơn cả gan heo.

Bà Lục nâng bà cụ Lục từ sân sau đi vào.

Sắc mặt bà cụ Lục hết sức âm trầm, bà Lục đã đem chuyện ngày hôm qua nói cho bà hết đầu đuôi gốc ngọn.

Bà tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bất kỳ cơ hội vạch trần mặt mũi thật của Tư Mã Ngọc Như nào.

“Ngọc Như, con đang làm gì thế? Cái gì gọi là không được phép tiếp xúc với người trên lầu ba?”

Tư Mã Ngọc Như bỉu môi một cái, đem chuyện Hy Nguyệt khuyến khích con gái yêu sớm, thêm mắm thêm muối nói.

“Con không biết tại sao Hy Nguyệt lại phải hại Sênh Hạ như vậy, con tìm bạn nghe ngóng được thì biết em họ của cô ta là một công tử nhà giàu nhưng phẩm hạnh tồi tệ, thay phụ nữ còn nhanh hơn thay quần áo, còn khiến cho một học sinh trung học vị thành niên mang thai. Chuyện này, Hy Nguyệt hẳn là biết, vậy mà cô ta có thể để cho Sênh Hạ giao du cùng với loại người này. Sênh Hạ vẫn còn con nít, nếu như bị cậu ta lừa, cả đời này cũng bị phá hủy. Con bé là ruột thịt của con, là mạng của con, làm sao con có thể trơ mắt nhìn con bé bị người xấu hại mà lại mặc kệ không để ý tới cơ chứ?”

Lục Sênh Hạ thật không dám tin, mẹ vậy mà lại ăn không nói có, bêu xấu chị dâu và anh Chấn Diệp như vậy.

“Mẹ nhỏ, mẹ vì mấy ham muốn cá nhân, nói bậy nói bạ, bêu xấu chị dâu và anh Chấn Diệp, có phải điên rồi hay không?”

Tiếng mẹ nhỏ này của cô bé hết sức vang dội, khiến cho tất cả mọi người đều giật mình.

Tư Mã Ngọc Như cảm giác một cái bạt tay vô hình “chát” tát trên mặt.

Hy Nguyệt bật cười một tiếng: “Mẹ nhỏ, một giờ trước mẹ mới biết chuyện này, nhanh như vậy đã hỏi thăm rõ ràng rồi sao? Mẹ tìm bạn nào hỏi thăm vậy? Gọi cô ta tới đối chất đi, nhà họ Đỗ ở thành phố Tinh Không cũng là người có mặt mũi, bêu xấu cậu chủ của nhà họ Đỗ như vậy phải chịu trách nhiệm pháp luật đó.”

Lục Lãnh Phong dùng giọng mỉa mai cười một tiếng: “Đây là lần đầu tiên phát hiện, mẹ nhỏ có bản lãnh thuận miệng bịa chuyện, đây hẳn không phải là chuyện hai ba ngày đã học được đâu.”

Tư Mã Ngọc Như giận đến mức muốn sùi bọt mép, bốc khói, nhưng vẫn hết sức duy trì bình tĩnh: “Hỏi thăm một người còn cần thời gian thật lâu sao? Tôi muốn tìm người nghe ngóng về Lãnh Phong, sợ là sẽ lấy được scandal của cậu Kiểu An đó.”

Lục Sênh Hạ hung ác trợn mắt nhìn bà ta một cái: “Anh Chấn Diệp cho tới bây giờ vẫn không có bạn gái, anh ấy phải lấy việc học và gia sản nhà họ Đỗ làm trọng, không rãnh đi tìm bạn gái. Anh ấy còn nói con học tập cho giỏi, đừng chú tâm vào chuyện khác, anh ấy nói chức trách của học sinh chính là học tập cho giỏi, không thể yêu sớm.”

Tư Mã Ngọc Như đâm vào trán cô bé: “Biết người biết mặt nhưng không biết lòng, con với cậu ta mới biết nhau được mấy ngày, sao có thể thấy được mặt mũi thật sự của cậu ta được?”

Bà Lục bỉu môi một cái: “Lo lắng của cô thật là dư thừa, đứa bé kia cũng không phải là người của thành phố Long Minh, lại ở nước ngoài xa xôi, lại đang du học ở An Kỳ, đến hè cũng chỉ đến xem chị họ một chút, Sênh Hạ và cậu ta cả một năm cũng không gặp mặt nhau được bao nhiêu lần. Nhiều nhất là ở trên mạng nói chuyện với nhau thì có thể xảy ra chuyện gì chứ?”

Bà cụ Lục gật đầu một cái, nhìn Hy Nguyệt một cái: “Đứa bé kia là người thân của nhà con hay là bà con xa?”

“Là con trai của cô nhỏ của con.” Hy Nguyệt trả lời đúng sự thật.

Bà cụ Lục khẽ mỉm cười: “Vậy là người thân rồi, bà với bà cụ Đỗ của nhà họ Đỗ đã gặp nhau mấy lần rồi, không ngờ cô nhỏ của cháu lại gả đến nhà họ Đỗ. Bọn họ lần này đặc biệt trở về là để thăm người thân sao?”

Bình Luận (0)
Comment