Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1497

Chương 1497

Đỗ Di Nhiên bị chọc đúng tâm tư, khóe miệng giật giật: “Bà nội rõ ràng đã nói rồi, hạng mục này là do tôi và cô cô chịu trách nhiệm, hai người muốn dựa vào người thân để xây dựng mối quan hệ, dành được hợp đồng, lẽ nào cũng không phải là có mưu đồ khác sao?”

Hy Nguyệt cười mỉa mai: “Trên thường trường chú trọng nhất chính là quan hệ sâu rộng, mà còn luôn chỉ coi trọng kết quả và lợi ích, không coi trọng quá trình. Chỉ cần thương lượng kinh doanh thành công, dựa vào người thân để xây dựng mối quan hệ chính là một con đường tắt.”

Đỗ Di Nhiên mặt lúc trắng lúc xanh, lúc này cô Đỗ đến: “Chị dâu, Di Nhiên cũng là con gái của chị, ban đầu chị gả đến, đã thề trước tổ tiên nhà họ Đỗ, sẽ coi Di Nhiên như con gái ruột, đối xử với con bé và con ruột bình đẳng như nhau, bây giờ chị đi thăm họ hàng chị mang theo Chấn Diệp, không mang theo Di Nhiên, nếu truyền đến tai của mẹ, bà cụ sẽ tức giận đấy.”

Hoa Vô Song biết hai cô cháu bọn họ là cùng một giuộc, ánh sáng lạnh nham hiểu lóe lên dưới đáy mắt: “Không phải tôi không mang theo nó, là người nhà chỉ mời mẹ con tôi.”

“Chị mang theo Di Nhiên, chỉ càng cho thấy rõ chị là một người mẹ kế tốt, con trai con gái hòa thuận.” Cô Đỗ nói.

Hoa Vô Song nhìn ra được, Đỗ Di Nhiên là quyết tâm muốn đi theo cô ta.

Đỗ Chấn Diệp vẻ mặt lộ ra một tia châm chọc, đưa tay lên vỗ vỗ vai Hy Nguyệt: “Chị, chị biết tại sao Đỗ Di Nhiên phải một mực theo chúng ta đến nhà họ Lục không? Chị ta là nhìn trúng anh rể, muốn đào góc tường của chị.”

Đỗ Di Nhiên cảm thấy giống như bị lột một lớp da, tim đen trong đó đều bị lộ ra ngoài: “Đỗ Chấn Diệp, cậu đừng nói vớ vẩn.”

Đỗ Chấn Diệp dùng một ánh mắt khinh thường nhìn cô ta từ đầu đến chân: “Đừng giả vờ nữa, lúc chị nhìn anh rể, vẻ mặt dại trai, hai mắt mê mẩn, miệng còn chảy nước miếng. Nhưng mà tôi khuyên chị, vẫn nên tỉnh lại đi, chị không đẹp bằng chị tôi, dáng người không bằng chị tôi, cũng không tài giỏi bằng chị tôi, anh rể tôi chính là không nhìn trúng chị.”

Mặt Đỗ Di Nhiên đỏ bừng, đỏ đến nỗi tưởng chừng chảy ra máu.

“Tôi đường đường là cô chủ nhà họ Đỗ, làm sao có thể thích một người đã có vợ, cậu không cần phải gây chia rẽ, hủy hoại thanh danh của tôi.”

“Đây là chị nói đấy, tôi nhớ rõ rồi, ngàn vạn lần đừng tự vả vào mặt mình, dụ dỗ đàn ông đã có vợ, nếu không chị sẽ không phải là người đẹp đứng đầu thành phố Tinh Không nữa.”

Một nụ cười lạnh ranh mãnh lướt qua trên gương mặt điển trai của Đỗ Chấn Diệp, câu này giống như đưa một khúc xương vào trong miệng cô ta, khiến cô ta nuốt không được, nhổ ra cũng không được.

Anh ấy là cố ý nói điều này, âm mưu nhỏ của Đỗ Di Nhiên, anh ấy sao có thể không nhìn ra, thứ nhất là để nhắc nhở chị họ cẩn thận, thứ hai là muốn cô ta chấm dứt ý nghĩ ngông cuồng.”

Đỗ Di Nhiên tức giận đến mức nội tạng đều co giật, nhưng không dám thể hiện ra bên ngoài: “Cậu yên tâm, tôi ngoài hợp đồng, trước giờ chưa từng nghĩ đến cái khác.”

Hy Nguyệt cười cười, vẻ mặt nhẹ nhàng: “Người tình nước chảy, duyên đầu kiên cường, trong giới người nổi tiếng có rất nhiều phụ nữ ngưỡng mộ chồng chị, chị đã sớm luyện thành thói quen rồi. Nhiều năm như vậy, phụ nữ thay phiên nhau đến diễn vai chú hề, chị ở một bên xem trò vui, xem đến vui chết đi được. Cô Dỗ nếu muốn đến diễn, chị cũng không để tâm, chị thích nhất là xem trò vui.”

Đỗ Di Nhiên cười chế nhạo: “Tôi thế nào lại nghe nói có một người tên Kiều An, luôn cùng tổng giám đốc Lục kín đáo thân mật, địa vị vô cùng ổn định, đến con cũng sinh rồi, một lần sinh liền sinh hai đứa, có thể thấy tổng giám đốc Lục rất cưng chiều cô ta.”

Hy Nguyệt buông lỏng tay: “Có rất nhiều người phụ nữ, vừa sinh ra đã lún sâu trong vai diễn, không thoát ra khỏi, tinh thần cũng trở nên dị thường. Kiều An là một trong số đó, con là của trợ lý Lãnh Phong, đã làm xét nghiệm ADN rồi. Nhưng mà, cô ta vẫn luôn đắm chìm trong vở kịch tự viết tự biên tự diễn, chính là muốn gán đứa con cho chồng tôi, chúng ta không thể so đo với một người bị bệnh thần kinh, đúng không?”

Bình Luận (0)
Comment