Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1500

Chương 1500

“Sênh Hạ, mấy ngày không gặp, em hình như lại cao lên rồi nhỉ.” Đỗ Chấn Diệp cười cười.

“Anh nói đúng rồi, em cao lên 2cm, bây giờ là một mét sáu hai.” Lục Sênh Hạ nhướng đôi lông mày nhỏ lên một cách đắc ý.

Đàn ông nhà họ Lục to cao mạnh mẽ, phụ nữ mảnh khảnh thanh tú, cô đương nhiên được thừa hưởng gen tốt rồi.

Đỗ Chấn Diệp cao một mét tám lăm, cô đứng bên cạnh, chỉ là một con chim nhỏ.

Hoa Vô Song mang đặc sản của thành phố Tinh Không đến làm quà.

“Cô thông gia, đều là người nhà cả, đến chơi là tốt rồi, không cần khách sáo như vậy.” Bà cụ Lục cười nói.

Hoa Vô Song cười cười: “Điều nên làm thôi, thật ra tôi đã rất lâu rồi không trở lại đây, mấy ngày trước mang theo Chấn Diệp trở về Giang Thành một chuyến, thay đổi rất nhiều, tôi gần như sắp không tìm được nhà rồi.”

“Giang Thành trở thành tỉnh thành, phát triển thật không tệ.” Bà cụ Lục nói.

Lục Sênh Hạ mang chiếc bánh nướng xốp tự mình làm ra: “Anh Chấn Diệp, cô Hy, đây là bánh nướng xốp cháu tự tay làm, mọi người thử xem có ngon không ạ.”

Hoa Vô Song cười cưng chiều: “Không ngờ Sênh Hạ của chúng ta lại lợi hại như vậy, còn biết tự làm bánh nướng xốp.”

Lục Sênh Hạ mỉm cười: “Mặc dù là cô chủ nhà giàu, nhưng cũng không thể sống những ngày tháng sung sướng ạ, nên có khả năng sống tự lập, hơn nữa hai năm nữa cháu phải đi du học, phải học được cách tự lập mới được ạ.”

Hoa Vô Song đưa ngón tay cái lên: “Không hổ là cô chủ dòng tộc đứng đầu phương Đông, đoan trang khéo léo, hiền thục phóng khoáng.”

Lục Sênh Hạ thấy bà ấy có ấn tượng tốt về mình, trong lòng rất vui, cô Hy thích cô, có lẽ anh Chấn Diệp cũng sẽ thích cô.

Cô bé lấy một miếng bánh nướng xốp đưa cho Đỗ Chấn Diệp: “Anh Chấn Diệp, anh mau thử đi.”

“Được, cảm ơn em.” Đỗ Chấn Diệp nhận lấy, cắn thử một miếng, gật gật đầu: “Đây là vị phô mai đúng không, xốp giòn ngọt thơm, rất ngon.”

Đôi mi dày dài của Lục Sênh Hạ nhấp nháy, giống như ánh bướm: “Em biết, anh thích vị phô mai nhất.”

Hứa Kiến Quân và Tư Mã Ngọc Thanh chạy vào.

“Cô nhỏ, cậu họ, cháu với Ngọc Thanh muốn ra vườn cho cá sữa ăn, hai người có muốn cùng đi chơi không?” Hứa Kiến Quân chớp chớp đôi mắt to, giọng nói non nớt.

“Được.” Lục Sênh Hạ cười toe toét.”Cô nhân tiện đưa anh Chấn Diệp đi thăm khu vườn của chúng ta.”

Hứa Kiến Quân một tay dắt tay Lục Sênh Hạ, một tay dắt Đỗ Chấn Diệp, cùng nhau đi ra ngoài.

Các vị trưởng bối nói chuyện một lúc, Hy Nguyệt liền gọi bà vú đưa hai túi sữa nhỏ đến.

“Bọn trẻ đáng yêu quá, con trai giống Lãnh Phong, con gái giống Hy Nguyệt.” Hoa Vô Song cười híp mắt, lấy ra hai miếng ngọc bội được chạm khắc từ ngọc lụa vàng thành phố Tinh Không.

“Đây là mẹ chồng của tôi tặng cho hai cháu, bà ấy và bà cụ Lục là người quen cũ, bà cụ có tin mừng có chắt trai, bà ấy cũng thêm một phần vui mừng.”

Hy Nguyệt tuy là con dâu nhà họ Đỗ, nhưng chi phí hàng tháng nhận được không nhiều, tất nhiên là mua không nổi.

Bình Luận (0)
Comment