Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1504

Chương 1504

Tư Mã Ngọc Như vừa nhìn thấy bà cụ đã ra sức vu khống muốn đẩy hết mọi tội lỗi lên người Đỗ Chấn Diệp.

“Đứa con hư đốn này của nhà họ Đỗ thấy người làm có chút nhan sắc đã nổi cơn háo sắc muốn kéo cô ấy vào phòng, còn dùng dao uy hiếp và muốn sàm sỡ cô ấy nữa, thằng nhóc này nhìn bộ dạng trông thư sinh hiền lành nào ngờ lại làm ra những chuyện như thế này đấy.”

Toàn thân Hoa Vô Song trở nên co giật: “Điều này không thể nào, Chấn Diệp nhà tôi tuyệt đối không thể nào làm những chuyện như thế.”

Ngọc Linh ôm lấy vai và khóc lớn lên: “Tôi không muốn sống nữa, mọi người để tôi chết đi cho xong.”

Lục Sênh Hạ nhanh chân tiến lên phía trước và ‘bốp’ một cái vả vào mặt cô ta: “Anh Chấn Diệp tuyệt đối không để tâm đến loại phụ nữ vừa xấu vừa kinh tởm như cô, chắc chắn là cô đã quyến rũ anh ấy, rốt cuộc cô từ đâu đến, rõ ràng cô không thể nào là người làm của nhà họ Lục chúng tôi.”

Đỗ Chấn Diệp cảm thấy bất ngờ vô cùng: “Cô ta không phải người làm của nhà họ Lục sao? Thế tại sao mẹ em tại sao lại nói cô ta là người làm thân cận của mình vậy?”

Hy Nguyệt nhún nhún vai: “Cô ta quả thực không phải người làm của nhà họ Lục, còn về việc tại sao mẹ nhỏ lại cho cô ta vào đây thì chị cũng đang tính đợi mọi người đi về mới hỏi rõ ràng mọi chuyện đây.”

Đỗ Chấn Diệp khoanh tay trước ngực và sờ sờ cằm mình, khuôn mặt điển trai khẽ lướt qua vẻ u ám thất vọng: “Vốn dĩ tôi vẫn còn đang suy nghĩ xem rốt cuộc là ai lại muốn bày mưu hại tôi, không ngờ lại chính là bà hai của nhà họ Lục, lần đầu tiên tôi đến thăm nhà họ Lục đã cho muốn đưa tôi vào tròng rồi sao, bà có dụng ý gì đây?”

Tư Mã Ngọc Như giống như đang bị ong vò vẽ đốt cho một cái vậy, dây thần kinh trên khuôn mặt bất giác nhói lên một cái.

Cô ta không ngờ Đỗ Chấn Diệp lại thông mình đến thế, chưa gì đã bóc mẽ cô ta rồi.

“Cậu đừng có ngậm máu phun người, tôi và cậu không quen không biết thì tại sao phải hãm hại cậu chứ? Rõ ràng là cậu nổi thú tính với người làm và muốn sàm sỡ cô ấy, bây giờ còn vu ngược lại tôi sao.”

“Tôi cũng rất muốn biết rốt cuộc mình đã đắc tội với bà chủ ở chỗ nào?” Đỗ Chấn Diệp bình thản nói một cách chậm rãi.

“Chúng ta hãy đi xem hình ảnh camera đi.” Hy Nguyệt trầm giọng nói.

Bên trong biệt thự, bao gồm toàn bộ camera trong lầu chính lầu phụ đều phải có quyền hạn mới được trích ra xem.

Điều này suy nghĩ dựa vào việc bảo vệ quyền riêng tư của mọi người

Những người bước vào trong nhà họ Lục bất kể là người làm hay khách khứa đều phải đeo một cái vòng tay thông minh, bên trong có chứa con chip định vị GPS.

Bảo vệ có thể dựa vào con chip trong vòng tay để theo dõi vị trí của mỗi người.

Đồng thời vòng tay còn có tính năng cấm cửa, mọi người chỉ có thể ra vào ở những khu vực được quy định sẵn mà thôi, những nơi khác không thể bước vào.

Sau khi Hy Nguyệt cấp quyền thì bảo vệ đã trích hình ảnh camera ra nhưng tất cả hình ảnh từ hai giờ sáng hôm qua tới hôm nay đều chỉ là hình ảnh nhòe nhoẹt mờ ảo, hoàn toàn không nhìn rõ thứ gì cả.

Đội trưởng bảo vệ lập tức dẫn người đi kiểm tra thử thì phát hiện thiết bị giám sát của camera đã bị hư rồi.

“Thiết bị cảm ứng có thể đã bị phản chiếu bởi ánh sáng có công suất rất lớn nên bị cháy mất rồi.” Đội trưởng bảo vệ nói.

“Quả là tính toán rất chu đáo đấy.” Hy Nguyệt hừ lạnh lùng một tiếng: “Lập tức kiểm tra hệ thống định vị trên vòng tay xem tối hôm qua ai đã đến hành lang.”

Bình Luận (0)
Comment