Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1561

Chương 1561

Tư Mã Ngọc Như bên kia không ngừng nháy mắt với Lục Vinh Hàn, muốn ông ấy ra mặt can ngăn nhưng bà cụ đã đánh tiếng rồi nên Lục Vinh Hàn cũng không nói gì nữa.

Lục Sênh Hạ lòng nở đầy hoa, hôm nay là ngày vui nhất trong cuộc đời của cô bé, cả trái tim cô bé cũng sắp bay lên trời rồi.

Đến chiều Lục Lãnh Phong mới về.

Đỗ Di Nhiên trông mòn cả mắt, chờ đến sốt hết cả ruột, vừa thấy bóng người cao lớn của anh đã lập tức chạy như bay đến.

“Tổng giám đốc Lục về rồi.”

“Cô Đỗ, đã lâu không gặp.” Lục Lãnh Phong lịch sự đáp lại sau đó đến trước mặt bà cụ Đỗ chào hỏi.

Bà cụ Đỗ vô cùng thích Lục Lãnh Phong: “Nhà họ Lục đúng là Trường Giang sóng sau xô sóng trước, đời sau còn mạnh hơn đời trước đó. Mong cho nhà họ Đỗ cũng sẽ như vậy.”

“Chấn Diệp cũng rất có khiếu kinh doanh và tầm nhìn xa trông giống, cháu đã xem bản kế hoạch của cậu ấy rồi, cũng không tệ lắm.” Lục Lãnh Phong cười đáp.

Bà cụ Đỗ gật đầu: “Đứa nhỏ đó đúng là thông minh thật nhưng còn cần rèn giũa.”

“Có đầu óc là quan trọng nhất, kinh nghiệm không đủ thì có thể từ từ bồi dưỡng.” Bà Lục nói.

Đỗ Di Nhiên không ngờ Đỗ Chấn Diệp lại lén lút gửi phần kế hoạch đã viết xong cho Lục Lãnh Phong, cô ta ngay lập tức căng thẳng nói: “Tổng giám đốc Lục, hạng mục này là do tôi với cô phụ trách, Chấn Diệp chỉ đến để học hỏi thôi.”

Lục Lãnh Phong nhìn cô ta đáp: “Cô Đỗ, đến tận hôm nay mà cô vẫn còn chưa đưa cho tôi một bản kế hoạch hoàn chỉnh, khiến tôi không thể nào nhìn ra được thành ý muốn hợp tác của cô đấy.”

Bà cụ Đỗ nghe vậy nhíu mày nói: “Sau này hạng mục đó cứ để cho Chấn Diệp phụ trách đi, cháu không cần để tâm đến nữa.”

Đỗ Di Nhiên cắn môi, ngày nào cô ta cũng nghĩ làm sao để hẹn gặp Lục Lãnh Phong, làm sao để thu hút sự chú ý của anh, làm sao còn tâm trí nghĩ được đến chuyện bản kế hoạch chứ.

Lục Lãnh Phong nói chuyện với bà cụ Đỗ một lúc sau đó về phòng.

Hy Nguyệt vừa mới cho con uống sữa, giờ đang ngồi trước cửa sổ vừa uống sinh tố vừa ngắm nhìn phong cảnh ở đằng xa.

“Bà cụ Đỗ quả không hổ là người phụ nữ sắt của thành phố Tinh Không, đúng là quá giỏi. Vốn mẹ nhỏ còn giựt dây cho bố hủy chuyện cưới xin, vậy mà chỉ với mấy câu, bà cụ Đỗ đã làm bố á khẩu không đáp lại được.”

“Bà ấy nói gì thế?” Lục Lãnh Phong nhướng mày.

Hy Nguyệt với trí nhớ tốt gần như lặp lại hoàn chỉnh câu nói của bà cụ Đỗ. Nói xong, cô lắc đầu thở dài: “Với sự so sánh này thì vợ cả như em đây đúng là lép vế rồi, đâu có dám làm ầm ĩ lên vậy đâu.”

Lục Lãnh Phong thổi nhẹ lên phần mũi nhỏ trắng trẻo của cô: “Có anh làm chỗ dựa cho em, em có gì phải lo lắng chứ.”

“Vậy nếu em đánh Kiều An đến trầy da xước thịt như vậy anh có đồng ý không?” Cô hỏi ngược lại.

Đôi mắt đen của Lục Lãnh Phong chớp một cái: “Cô ấy cũng không đâu phải là người nhà họ Lục đâu, đừng hở chút là nhắc đến như vậy, sát phong cảnh.”

Đụng đến chuyện này là lại vội vàng tránh né.

Hy Nguyệt cũng biết anh sẽ không đáp lại, gương mặt nhỏ nhắn tối sầm: “Được rồi, em biết rồi. Cái gọi là chỗ dựa như anh cũng có giới hạn cuối cùng.”

Bình Luận (0)
Comment