Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1588

Chương 1588

“Ngọc Thanh ăn hoa quả xong thì chú dạy con chơi cờ nhé?”

“Được ạ, cháu thích chơi cờ nhảy lắm.” Tư Mã Ngọc Thanh ngậm đầy sầu riêng trong miệng, lúng búng nói không rõ.

Lục Vinh Hàn run lên, sau đó nở nụ cười: “Được, vậy thì chơi cờ nhảy.

Lục Sênh Hạ bĩu môi: “Bố à, bố rảnh thì dẫn con chơi cờ vua đi, cờ nhảy chán lắm, chơi cờ vua vui hơn.”

Tư Mã Ngọc Như đi tới, trừng mắt nhìn con: “Hiếm khi bố mới rảnh chỉ Ngọc Thanh chơi cờ, con đừng quấy rầy nữa.”

Lục Sênh Hạ nhảy khỏi ghế salon, dắt tay Hứa Kiến Quân: “Đi nào Tiểu Quân, chúng ta lên lầu chơi.”

Lục Vinh Hàn xoa đầu con gái: “Cờ nhảy có thể chơi nhiều người mà, con có muốn tham gia cùng không?”

Lục Sênh Hạh bĩu miệng: “Con không có hứng thú, đây là trò của con nít, con và Tiểu Quân chơi cờ vua.” Nói xong, cô bé và Hứa Kiến Quân đi lên lầu.

Tư Mã Ngọc Như đứng sau lắc đầu một cái: “Con bé này bị chiều hư rồi, Ngọc Thanh còn giỏi hơn nó. Con gái không nghe lời cha mẹ thì sớm muộn cũng bị người ta lừa.”

Lục Vinh Hàn phất tay: “Em yên tâm đi, con bé thông minh lắm, không ai lừa nó được đâu.”

Tư Mã Ngọc Như không nghĩ vậy, cô ta muốn khống chế con bé hoàn toàn trong tay mình, cô ta nói gì thì nó phải nghe nấy, giúp cô ta thành công cướp quyền cho con trai.

“Được rồi, cứ kệ nó, anh đi chơi với Ngọc Thanh đi.”

Cô ta phải thắt chặt quan hệ giữa bố con Lục Vinh Hàn, chỉ cần Lục Vinh Hàn thích thằng bé thì nhất định sẽ cân nhắc cho tương lai của nó.

Chỉ cần cô ta sử dụng vài mánh khóe khiến quan hệ vừa ông ta và Lục Lãnh Phong rạn nứt, đến lúc đó vị trí thái tử sẽ đổi người rồi.

Thứ bảy.

Hội nghị gia tộc được tổ chức ở phòng họp rộng rãi nhà họ Lục.

Các thành viên gia tộc đều bỏ phiếu tán thành, mấy chú cũng không ai phản đối.

Hy Nguyệt vui mừng cứ tưởng đê nghị của mình được thông qua.

Lục Vinh Hàn ho khan một tiếng, dưới tình thế bất lợi như vậy, ngoài việc sử dụng phiếu phủ quyết của mình ra thì ông cũng không có cách nào.

“Tôi cảm thấy phương án sửa gia quy có hơi vội vàng, cần phải thảo luận thêm.”

Khóe miệng Hy Nguyệt hơi giật: “Nếu bố cảm thấy có chỗ nào không ổn thì có thể nói thẳng với con, chúng ta sẽ cùng trao đổi.”

“Chuyện này có liên quan đến vận mệnh của một đứa trẻ, cho dù người lớn có phạm lỗi gì thì đứa bé cũng vô tội. Cái sai của người lớn không nên bắt đứa bé phải trả giá. Dù là con riêng thì cũng mang huyết thống nhà họ Lục, dù là lúc nào đi nữa cũng phải cho bọn nhỏ nhận tổ quy tông. Cho nên cần thận trọng với quyết định sửa đổi này.” Lục Vinh Hàn trầm giọng nói.

Gân xanh trên trán bà Lục nổi lên.

Vội vàng giải thích cho con riêng như vậy là vì mình cũng lén lút giấu một đứa chứ gì?

Quả nhiên ông ta và Tư Mã Ngọc Như hợp tác đặt sau lưng bà một con dao.

Nếu ông ta đã không để ý đến cảm giác của bà thì bà cũng không cần giữ mặt mũi cho ông ta nữa.

“Vinh Hàn à, ông suy nghĩ cho con riêng như vậy là vì ông cũng lén lút giấu một đứa phải không?”

Lời vừa nói ra, tất cả người trong phòng họp đều xôn xao.

Bình Luận (0)
Comment