Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1683

Chương 1683

Lưng Tư Mã Ngọc Như đã thấm ướt mồ hôi lạnh, một tầng ý lạnh từ lòng bàn chân cô ta lan tràn khắp toàn thân.

“Cho dù trợ lý của Minh Thịnh cho cô ta tiền thì lại có quan hệ gì với tôi, cũng không phải tôi cho cô ta tiền. Tôi cũng là sau khi mọi chuyện xảy ra mới biết được, cũng không sớm hơn cô bao nhiêu.”

“Cô không thừa nhận cũng không sao, nếu như tôi vì việc này mà yêu cầu với bên trên cho cô lên máy phát hiện nói dối, tôi tin từ trên xuống dưới nhà họ Lục sẽ không có ai phản đối.” Hy Nguyệt lạnh lẽo nói ra từng chữ.

Tư Mã Ngọc Như sợ nhất nghe thấy năm chữ máy phát hiện nói dối, nếu là thế thì cho dù như thế nào cô ta cũng không thể thông qua được.

Mà Lục Vinh Hàn lo lắng chính là Y Hạo Phong cùng nhà họ Y biết được chuyện này, bọn họ nhất định sẽ trả thù.

“Hy Nguyệt, thời điểm chuyện xảy ra mẹ nhỏ căn bản cũng không ở Long Minh, đây đều là một người Tư Mã Minh Thịnh làm, mẹ nhỏ là lo lắng mọi chuyện bại lộ thì nhà họ Y sẽ gây bất lợi cho cậu ta, cho nên mới giấu giếm thay cho cậu ta.”

Nghe nói như thế Tư Mã Ngọc Như lại kinh ngạc đến ngây người.

Ông ta không có nổi trận lôi đình chất vấn cô ta, nói rõ chuyện này ông ta đã sớm biết.

Khó trách đoạn thời gian kia ông ta lạnh nhạt với mình, khó trách lúc Mã thị gặp phải nguy cơ ông ta không hỏi cũng không quan tâm.

“Trước đó tôi thật sự không biết một chút gì, là về sau khi Kiều Sam xảy ra chuyện thì Minh Thịnh mới nói cho tôi. Minh Thịnh là em trai duy nhất của tôi, là độc đinh của nhà Tư Mã chúng tôi, nếu nó có chuyện gì bất trắc thì tôi phải làm sao ăn nói với bố mẹ đã mất? Cho dù liều cái mạng này của tôi cũng phải bảo vệ mạng của nó.” Cô ta nói xong thì nghẹn ngào khóc rống.

“Đừng diễn nữa, đến cùng cô có tham dự hay không thì phải lên máy phát hiện nói dối mới biết được. Cô đến con trai còn dám lén lút sinh ra thì còn có âm mưu quỷ kế gì mà không nghĩ ra được?” Hy Nguyệt lạnh lùng nói.

“Hy Nguyệt.” Lục Vinh Hàn nhíu mày, ngữ khí trở nên cường ngạnh: “Chuyện này đã qua rồi, sau này ai cũng không cho phép nhắc lại một chữ, bố vẫn là người điều hành nhà họ Lục, chuyện của nhà họ Lục là do bố quyết định.”

Hy Nguyệt dùng một loại vẻ mặt quái dị mà nhìn ông ta, tựa như đang nhìn một người xa lạ.

“Bố có thể cho qua nhưng chúng con không cho qua được. Đó là một mạng người, là con gái ruột của bố, là chị ruột của chúng con, bố không quan tâm đến tính mạng con gái ruột của mình, bố muốn bảo vệ người đàn bà này là chuyện của bố. Con muốn bảo vệ con cái của con, con tuyệt đối sẽ không cho phép một khối u ác tính ở lại nhà họ Lục.”

“Đây tất cả đều chỉ là hiểu lầm của con, là con tự tiện suy đoán. Bố tin tưởng mẹ nhỏ, cô ấy tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện như vậy.”

Ngữ khí của Lục Vinh Hàn cực kỳ kiên định, ông ta không hoài nghi Tư Mã Ngọc Như chút nào. Theo ông ta thấy, mình chính là người hiểu rõ Tư Mã Ngọc Như nhất trên đời này, cô ấy thiện lương vô hại hơn so với bất cứ kẻ nào, sai lầm duy nhất của cô ấy chính là quá dung túng Tư Mã Minh Thịnh, làm hư cậu ta.

“Có phải là con phỏng đoán vô cớ hay không, cứ cho cô ta lên máy phát hiện nói dối là sẽ rõ rõ ràng ràng.” Hy Nguyệt nói.

Tư Mã Ngọc Như tức giận thở hổn hển: “Cô đây là làm trái với gia quy, tôi dù sao cũng là trưởng bối, cô thậm chí ngay cả một chút tôn trọng tối thiểu với tôi cũng không có!”

“Cô đều đã muốn giết tôi mà còn muốn tôi phải tôn trọng cô, đây chẳng phải là quá buồn cười hay sao?”

“Tôi nói rồi, tôi chỉ là thấy Kiều Sam đáng thương nên mới muốn giúp đỡ con bé, căn bản cũng không biết nó sẽ lấy tiền đó để mời sát thủ. Nếu như tôi muốn âm thầm giúp đỡ nó làm chuyện xấu thì sao lại dùng tài khoản của mình? Tôi lại ngu xuẩn như thế hay sao?”

Bình Luận (0)
Comment