Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1744

Chương 1744

Anh cau mày không hài lòng: “Anh chỉ tin tưởng phán đoán của chính mình nên phải đích thân đến đây.”

“Bây giờ yên tâm rồi chứ?” Cô nhíu chặt miệng.

“Không yên tâm, chỉ cần thêm một ngày em còn chưa giao trái tim mình cho anh thì anh vẫn không cách nào yên tâm được.” Nói rồi anh duỗi ra cánh tay cứng rắn ra, kéo cô vào vòng tay mình ôm chặt lại.

Cô biết rằng người đàn ông này là người có tính chiếm hữu số một trên thế giới, chỉ cần là của mình, cho dù không thích cũng không cho phép người khác đụng vào.

“Lục Lãnh Phong, em luôn đặt gia đình lên hàng đầu, tuyệt đối không để cảm xúc cá nhân lấn át gia đình. Vì vậy anh không cần phải lo lắng, em sẽ không làm tổn hại đến danh dự của anh, em cũng mong anh có thể tôn trọng với tư cách là một người vợ.” Cô trang trọng và uy nghiêm.

Lục Lãnh Phong không biết nên vui hay nên buồn.

May mắn là vì cô sẽ không phản bội anh.

Nhưng đáng buồn thay, cảm xúc của cô không liên quan gì đến anh cả.

“Hy Nguyệt, rồi cuối cùng sẽ có một ngày, anh muốn em trao trái tim cho anh.”

Ngày hôm sau, Tiểu Mai gọi điện đến và rủ bọn họ đi đến nhà hàng của cô ấy dùng bữa.

Bước tới cửa nhà hàng, Hy Nguyệt sững sờ một lúc, nơi đó là nhà hàng mà lúc đầu cô giao đồ ăn, chỉ là thay đổi tên, lại trở thành nhà hàng của Tiểu Mai.

Có vẻ như sau khi Tiểu Mai “trúng số”, cô ấy đã mua lại nhà hàng và tự mình trở thành bà chủ.

Tần Như Thông vừa đến.

Ánh mắt của anh ta và Lục Lãnh Phong va chạm dữ dội, như có ngọn lửa phát ra bao trùm khắp nơi.

“Hy Nguyệt, gia đình em chồng tung vợ hứng sao?” Tần Như Thông nói với giọng điệu nửa giễu cợt nửa mỉa mai.

Lục Lãnh Phong giơ tay ra, choàng tay qua vai Hy Nguyệt, tuyên bố chủ quyền của mình.

“Đêm qua, cô ấy gửi nhắn tin Zalo cho tôi nói rằng cô ấy nhớ tôi, vậy nên tôi liền bay đến. Với bà xã, tôi luôn tình nguyện đáp ứng mọi nhu cầu của cô ấy.”

Tâm trạng Hy Nguyệt ngổn ngang, cô thật sự không ngờ tới, đường đường là cậu ấm đệ nhất thành phố Long Minh vậy mà lại nói dối không chớp mắt.

Khóe miệng Tần Như Thông khẽ giật giật.

Đòn công kính của Lục Lãnh Phong thực sự rất mạnh, anh trông chừng Hy Nguyệt thật chặt, cô mới rời khỏi hai ngày, anh liền theo tới rồi.

Tiểu Mai bước ra, nhìn chằm chằm vào Lục Lãnh Phong, mãi một hồi lâu mới định thần lại: “Trời ơi, Hy Nguyệt, ông xã cậu đẹp trai quá!”

Hy Nguyệt cười nhẹ: “Tiểu Mai, không ngờ bây giờ cậu lại là chủ nhà hàng này. Ông chủ Vương trước đây không làm nữa sao?”

“Ông ấy cùng con trai đến nước An Kỳ rồi. Tôi cũng thấy rằng vị trí này rất tốt, đối diện là trường học, bước xuống là tới, Tiểu Mai cười nói: “Nhà hàng của tôi tuy nhỏ nhưng nguyên liệu rất ngon, tuyệt đối không sử dụng loại thịt bẩn hay dầu ăn thừa nào.” Cô ấy tự hào về bản thân.

Bước vào phòng riêng trên tầng hai, Tiểu Mai giới thiệu cho bọn họ những món ăn đặc trưng của nhà hàng.

Hy Nguyệt gọi một ít ngó sen chua cay, cá hấp, tôm càng om dầu, thịt ba chỉ xào bắp cải đỏ, gà quay hạt dẻ và canh củ sen hầm.

Đây đích thực là những hương vị quê hương không thể tìm thấy ở Long Minh.

Bình Luận (0)
Comment