Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1790

Chương 1790

Người đặt tình yêu lên hàng đầu, bị tình yêu làm cho mờ mắt thì đúng là rất tầm thường.

Hạ Dĩ Nhiên cong môi, nói: “Tôi nghĩ người đáng thương nhất chính là dì Lục, cả đời chưa từng có được trái tim của chồng.”

Hy Nguyệt vươn tay, nói: “Gia đình hạnh phúc thì ai cũng như nhau, nhưng gia đình bất hạnh thì khác. Mỗi cây mỗi cành, mỗi nhà mỗi cảnh. Nhà giàu lại càng phức tạp, đằng sau sự hài hòa bên ngoài là sóng gió bên trong. Như những cô gái gả vào nhà giàu như chúng tôi, đề phòng người thứ ba còn hơn sợ cháy nhà, lúc nào cũng có người rình rập cướp chồng mình.”

Hạ Dĩ Nhiên cười tủm tỉm một cách kỳ quái, nói: “Là một nhà sinh vật học, tôi không sợ. Ai dám để ý để chồng tôi, tôi sẽ hạ cổ độc để cô ta sống không bằng chết.”

Lục Sênh Hạ nghe đến hai chữ “cổ độc” lập tức chú ý hỏi: “Chị Dĩ Nhiên, thật sự có cổ sao?”

Hạ Dĩ Nhiên mỉm cười: “Thực ra, cái gọi là cổ không bí ẩn như trong tiểu thuyết và phim truyền hình đâu, nó chỉ là một số vi khuẩn, độc tố và ký sinh trùng kỳ lạ, trong những điều kiện nhất định chúng có thể tấn công và khiến cơ thể con người nhiễm bệnh hoặc tử vong.”

Lục Sênh Hạ hứng thú nói: “Chị Dĩ Nhiên, em muốn theo chị học cổ.”

Hạ Dĩ Nhiên xua tay: “Đó đều là những loại vi khuẩn đáng sợ, trong đó một số loại được xem là siêu vi khuẩn. Một khi nhiễm bệnh sẽ nguy hiểm đến tính mạng, trẻ em không thể chạm vào.”

“Vậy thôi ạ.” Lục Sênh Hạ lè lưỡi: “Em quyết định sẽ học nghiên cứu sinh học.”

Tần Nhân Thiên ôm vai Hạ Dĩ Nhiên, nói: “Bà xã, từ nay về sau em chỉ có thể trồng hoa, trồng cỏ, không được động vào cái gọi là vi sinh vật kia, tránh ảnh hưởng đến con cái sau này của chúng ta.”

Đứa con thứ ba của Lục Lãnh Phong sắp chào đời, anh ta đã thua thiệt quá nhiều, nhất định phải cố gắng sinh con mới được.

Hạ Dĩ Nhiên nhí nhảnh làm mặt quỷ: “Em biết rồi, là một nhà sinh vật học em biết phải làm gì.”

Lục Sênh Hạ mỉm cười, nói:”Chị Dĩ Nhiên, chị có thể xây dựng một đội quân, thực hiện chiến tranh vi khuẩn trong giới nhà giàu, vậy thì em chắc chắn rằng sẽ không có người phụ nữ nào dám mạo hiểm ngó nghiêng chồng chị nữa.”

Hy Nguyệt ăn một miếng hải sâm, thản nhiên nói: “Phụ nữ không nhẫn tâm thì sẽ không thể giữ vững địa vị của mình. Tuy bọn họ là những sinh vật có hành vi ngông cuồng và suy thoái đạo đức, nhưng chỉ cần người vợ chính thức đủ tàn nhẫn, thì bọn họ cũng sẽ không leo lên nổi.”

“Không phải chỉ có phụ nữ mới xen vào phá rối tình cảm đâu.” Lục Lãnh Phong lẩm bẩm, giọng nói rất nhỏ, giống như đang nói chuyện với chính mình.

Thằng nhóc khó ưa Hứa Nhã Thanh cũng chuyên gia chen vào giữa anh và vợ anh đó thôi.

Hy Nguyệt sặc thức ăn, nhanh chóng gắp cho anh một miếng bào ngư rồi đổi chủ đề, nói: “Đây là bào ngư thiên nhiên của Úc, ngon quá chừng nè, anh ăn thử đi!”

“Anh ăn rồi, nếu như em thích thì ăn nhiều vào.” Lục Lãnh Phong gắp con bào ngư bón cho cô.

Tần Nhân Thiên biết Lục Lãnh Phong đang muốn nói đến Hứa Mạnh Phi chứ không phải em trai nên cũng không nói gì.

“Nói trắng ra hôn nhân chỉ là một cuộc hợp tác, hợp tác ăn ý và hoà hợp có thể kéo dài đến răng long đầu bạc, ngược lại thì đường ai nấy đi. Một người phụ nữ xinh đẹp, đảm đang, hiền thục và đức hạnh như chị gái xinh đẹp thì chẳng người đàn ông nào không muốn cả. Nếu anh luôn yêu thương chiều chuộng vợ mình như bố vợ của anh thì nhất định chị ấy sẽ không rời xa anh.”

Lục Lãnh Phong trừng mắt nhìn cậu bé: “Em nên lo cho mình thì hơn.”

Hứa Kiến Quân nhấp một ngụm canh hải sản, quay đầu nhìn anh: “Bố Ma Vương, bố mong em bé trong bụng mẹ là em gái hay em trai vậy?”

Bình Luận (0)
Comment