Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1843

Chương 1843

“Vậy anh có nhớ người phụ nữ kia mang đồ ăn gì đến, nói cái gì không?”

Lục Lãnh Phong liếc nhìn cô một cái đầy thâm ý, ánh mắt mang theo ý vị sâu xa.

“Vì sao đột nhiên lại hỏi cái này?”

“Tùy tiện hỏi thôi, anh cứ cẩn thận nhớ lại xem, biết đâu lại phát hiện manh mối gì.” Cô tránh nặng tìm nhẹ nói.

Lục Kiến Khi đi đến trước quầy bar, rót một ly cocktail, ngồi xuống sô pha, suy tư hồi lâu.

Thời điểm đó, cả người anh bị thuốc khống chế, không quá tỉnh táo.

Cái trong đầu anh nhớ rõ nhất chính là bừa bãi phóng thích, vui sướng cảm nhận, cùng với cái hình xăm trái tim kia.

“Hình như cô ta mang cơm gà gì đó và canh củ sen nấu xương.”

“Có phải là cơm gà nấm không?” Hy Nguyệt nói.

“Hình như vậy.” Anh nhún vai, cố gắng nhớ lại: “Cô ta rất sợ hãi, nói mình da dày thịt béo, còn mắc bệnh sida, còn nói hình như anh bị sốt, muốn giúp anh hạ nhiệt…”

Thần kinh cả người Hy Nguyệt căng chặt, trong lòng nổi lên một trận kích động mãnh liệt.

Buổi tối ngày hôm đó, không phải cô đã cầu xin anh thế này, cầu xin anh buông tha cho chính mình sao?

Chẳng lẽ buổi tối ngày đó thật sự là Lục Lãnh Phong chứ không phải Hứa Nhã Thanh?

Không không không, Tiểu Quân và Hứa Nhã Thanh đã làm xét nghiệm quan hệ huyết thống, thằng bé chính là con của Hứa Nhã Thanh.

Nhất định là có chỗ nào sai rồi.

Sắc mặt cô trắng bệnh, giống như tờ giấy trắng.

Lục Lãnh Phong đã nhận ra: “Làm sao vậy, cô gái ngốc nghếch, em đang suy nghĩ cái gì?”

Cô lắc đầu: “Không có gì, chỉ là em có hơi mệt, muốn ngủ một giấc.”

“Vậy thì em ngủ đi.” Anh vươn tay ôm lấy cô, đi đến bên giường lớn.

Cô nhắm hai mắt lại.

Bỗng nhiên cảm thấy tâm trạng rất nặng nề.

Cho tới bây giờ, điều cô chưa từng lo lắng chính là Hứa Nhã Thanh có thể lừa gạt mình hay không.

Hứa Nhã Thanh chính là ánh mặt trời mùa xuân.

Anh ta đi vào thế giới của cô lúc cô cần sự giúp đỡ nhất.

Là anh ta vươn tay lôi cô ra khỏi vực sâu khi cô bất lực tuyệt vọng nhất.

Nếu không có anh ta, Tiểu Quân đã sớm bị Lục Lãnh Phong giết chết rồi.

Anh ta yêu thương Tiểu Quân, chiều chuộng Tiểu Quân.

Nếu anh ta biết Tiểu Quân không phải con anh ta, sao anh ta có thể yêu thương thằng bé không chút đắn đo như vậy.

Anh ta sẽ không lừa cô, nhất định sẽ không như vậy.

Trên thế giới này, ngoài Tần Như Thông ra, người mà cô tin tưởng nhất chính là anh ta.

Anh ta chính là người tốt, là một người đàn ông ấm áp như ánh mặt trời.

Bình Luận (0)
Comment