Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1849

Chương 1849

“Giữa hai chúng ta còn có chuyện gì để nói sao?” Hy Nguyệt cười khinh một tiếng.

“Cô nuôi con nhỏ cũng đã có kinh nghiệm rồi nên tôi muốn thỉnh giáo một chút, có thể chứ?” Kiều An nói xong thì vuốt ve cái đầu thằng bé trong ngực.

Con của cô ta sắp được một tuổi rồi, cô ta muốn làm một bữa tiệc tròn một tuổi cho đứa nhỏ.

Hy Nguyệt muốn nhìn thử trong hồ lô của cô ta đang bán thứ gì nên đồng ý.

Đi đến sảnh chính, Hy Nguyệt gọi một ly nước trái cây.

Con của Kiều An vẫn chưa biết đi, ngồi trên xe đẩy, nói nhăng nói cuội.

Dáng dấp của đứa nhỏ rất giống Kiều An, Hy Nguyệt trái lại cố gắng nhìn thử xem thì cũng không thấy chỗ nào giống Lục Lãnh Phong.

Có lẽ bề ngoài của đứa bé không có kế thừa được gen của Lục Lãnh Phong.

Từ trong bọc Kiều An lấy ra một chai sữa, vặn ra cho đứa nhỏ uống.

“Mợ chủ Lục, nghe nói cô lại mang thai, chúc mừng cô.”

Hy Nguyệt nhún vai: “Cô muốn nói cái gì thì cứ việc nói thẳng, không cần vòng vo làm gì mất thời gian.”

Kiều An đỡ đầu của đứa nhỏ lên: “Mợ chủ Lục, tôi nghĩ trong lòng mọi người chúng ta đều hiểu rất rõ, con là của Lãnh Phong, không hề có chút quan hệ nào với Finn.”

Hy Nguyệt cười khinh ra tiếng: “Cơm có thể ăn bậy, còn nói thì không được nói lung tung đâu, trừ phi cô xuất ra được giấy tờ giám định bố con, nếu tự nhiên cô muốn vàng thau lẫn lộn là điều không thể nào được đâu.”

“Chỉ cần Lãnh Phong đồng ý, tôi lập tức có thể đi làm giám định bố con giữa họ.” Kiều An nói.

Hy Nguyệt không hề hoang mang uống một ngụm nước trái cây: “Kiều An, có chút chuyện tôi không quá rõ ràng, chồng của tôi chưa từng chạm vào cô mà.”

Những khối cơ trên mặt Kiều An lập tức co rúm xuống, dường như là theo bản năng rũ tầm mắt xuống, chỉ sợ cô nhìn ra sự chột dạ của cô ta: “Chúng tôi thường xuyên ở cùng nhau.”

Hy Nguyệt cười hờ hững một tiếng: “Cô nói như vậy là đã nói lên cô không hề hiểu thân thể của anh ấy. Ngoại trừ tôi ra, anh ấy chưa đụng vào bất kỳ người phụ nữ nào khác.”

Kiều An chấn động thật lớn, cực kỳ khó xử nhìn qua cô: “Cô nói vậy là có ý gì?”

“Bên trên chuyện nam nữ, anh ấy cực kỳ lạnh nhạt, chỉ có tôi mới có thể chữa trị cho anh ấy mà thôi.” Hy Nguyệt nói chuyện cực kỳ hàm súc, mờ mịt.

Nhưng Kiều An lại nghe hiểu, toàn thân dường như run rẩy kịch liệt: “Ý của cô là anh ấy có…”

Hy Nguyệt giang hai tay ra: “Cho nên, anh ấy không thể nào đụng vào cô được.”

Đơn giản là Kiều An không thể nào tin được, vậy mà Lục Lãnh Phong lại có tật xấu này, khó trách cô ta xử dụng nhiều vốn liếng như vậy mà anh không loạn trong lòng, cũng không có chút phản ứng nào cả.

“Dù sao con của tôi cũng là của anh ấy, việc này là không cách nào thay đổi được.”

“Ồ?” Hy Nguyệt cau mày: “Vậy sao cô có thể thành công vậy? Nếu như cô nói không rõ chuyện này thì đã nói lên, từ đầu chuyện này chính cô tự mình nghĩ ra, là cô vu khống chồng của tôi.”

Kiều An không nói nên lời, đây là do cô và Finn bí mật làm ra.

“Tôi có thể đi làm giám định thân nhân! Làm giám định bố con xong thì có thể chứng minh đây là con của Lãnh Phong rồi.”

“Trò cười à, nếu theo như lời cô nói, chỉ cần là phụ nữ nắm đứa bé tới nhận bố thì chồng tôi đều phải làm giám định người thân à? Cô cho rằng, tôn nghiêm của nhà họ Lục có thể tùy ý để cô khinh nhờn như vậy sao?”

Bình Luận (0)
Comment