Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 1918

Chương 1918

Giám đốc lắc đầu: “Tôi làm việc ở đây đã hơn mời năm, từ trước đến nay chưa từng nghe nói có mật thất hoặc là mật thất gì đó, chỉ có một hầm rượu dưới lòng đất.”

“Hầm rượu dưới mặt đất sao?” Lông mày Hy Nguyệt nhíu lại: “Có thể dẫn chúng tôi đi xem một chút được không?”

“Được, mợ chủ Lục.” Quản lý gật gật đầu, dẫn cô đi đến hầm rượu ở làng du lịch phía Bắc.

Hy Nguyệt cẩn thận tìm tòi từng góc một, nhưng không có phát hiện ra chỗ nào đặc biệt.

“Hầm rượu luôn có người trông coi mỗi ngày, kiểm tra nhiệt độ bên trong, độ ẩm, tất cả những thứ đặt ở nơi này đều là rượu ngon mà ông chủ đã mua từ khắp nơi trên thế giới, chỉ sợ cho dù hỏng một bình thì chúng tôi cũng không đền nổi.” Quản lý nói.

Hy Nguyệt vuốt cằm, nếu là như vậy thì vận chuyển người vào rồi giam ở bên trong khả năng cũng không lớn.

Sau khi trở về khách sạn, cô lấy bản vẻ mặt phẳng ra mở ở trên bàn.

Lục Sênh Hạ uống một ngụm nước trái cây, cúi đầu nói: “Nếu như là bắt cóc tống tiền, hẳn là sẽ có một băng, tuyệt đối không chỉ có hai người đâu. Từ hôm qua cho tới bây giờ đã hai mươi tiếng trôi qua, lẽ ra đối phương phải gọi điện thoại tới đây rồi chứ?”

“Cảnh sát đã cho người bắt đầu giám thị nơi này, nếu như không được cho phép thì bất kỳ ai cũng không được phép tùy ý bước vào, điện thoại và mạng lưới internet cũng bị giám sát. Nếu như đúng là bị bắt cóc thì bọn cướp và Tư Mã Ngọc Như vẫn còn ở trong làng du lịch, gọi điện thoại sẽ lập tức bại lộ bản thân, bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ.” Hy Nguyệt phân tích nói.

Lục Sênh Hạ gật đầu: “Chỉ cần mẹ còn ở chỗ này, chúng ta nhất định có thể nhanh chóng tìm ra mẹ.”

Kiều An ngồi trên ghế sofa, thờ ơ uống nước trái cây: “Nếu như thật sự chứng minh được là cô ta muốn hạ độc hại con của tôi, vậy thì có phải tổng giám đốc Lục đang bao che cho cô ta, không để cho tôi giao cô ta lại cho cảnh sát xử lý hay không?”

Hy Nguyệt liếc mắt, sâu kín nhìn cô ta một chút: “Trước tìm được cô ta rồi nói sau, nếu như chỉ tìm được một cái xác thì cô cũng không cần truy cứu nữa đâu.” Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Cũng đúng, sống phải thấy người, chết phải thấy xác.” Ánh mắt Kiều An dừng lại ở bản vẽ mặt phẳng trên bàn, nhìn một hồi, dường như có chút suy nghĩ nói: “Cái chỗ này thật sự không có căn phòng bí mật nào khác hoặc là đường hầm bí mật sao? Thời kỳ dân quốc hỗn chiến quân Phiệt, lại thêm Nhật Bản xâm lược, rất nhiều gia đình lớn đều xây đường hầm bí mật trong nhà, ẩn nấp rất tốt. Tôi nhớ khi tôi còn bé, ông của tôi thích nhất là xem phim cuộc chiến dưới lòng đất, bên trong thôn này, gần như nhà nào cũng có đào đường hầm đưới lòng đất. Khi giặc xâm lượt Nhật Bản vào thôn, mọi người sẽ lập tức ẩn mình bên trong đường hầm bí mật, vài hôm sau giặc xâm lược Nhật Bản đi rồi mới trở ra.”

“Có khả năng cái hầm rượu kia chính là căn phòng bí mật mà thân hào nông thôn xây dựng nên. Trước đây dùng để tránh chiến loạn hoặc là tập kích trên không, bây giờ bị cải biến, biến thành hầm rượu.” Hy Nguyệt nói.

“Vậy chẳng lẽ cô ta đang bị nhốt ở chỗ đó sao?” Kiều An nhíu mày.

Hy Nguyệt cũng không biết, cho dù như thế nào, bị người ta bắt cóc dù sao cũng tốt hơn nhiều so với việc ngoài ý muốn trượt chân rơi vào trong hồ, dù sao vẫn còn một chút hy vọng sống sót.

Nếu như rơi vào trong hồ thì chắc chắn sẽ chết, tuyệt đối không có khả năng còn sống.

Ông chủ làng du lịch để cho người ta lắp đặt giám sát ở phạm vi một trăm dặm bên ngoài, ngăn chặn mọi góc chết.

Nếu như Tư Mã Ngọc Như thật sự chết ở chỗ này, chắc chắn làng du lịch của ông ấy phải ngừng kinh doanh để chỉnh đốn lại, ông ấy là chủ tịch cũng phải tự nhận trách nhiệm từ chức.

Bình Luận (0)
Comment