Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2001

Chương 2001

Đỗ Di Nhiên thở hổn hển: “Dì đừng nói đường hoàng như vậy, trong nhà này, dì là người giả vờ giả vịt giỏi nhất. Đừng tưởng cháu gái dì làm dâu nhà họ Lục thì có thể thay đổi xuất thân đê tiện của dì, chuyện nhà họ Đỗ không cần dì quan tâm.”

Hoa Vô song nhún vai: “Đương nhiên dì không quyết định được chuyện gì nhà họ Đỗ cả nhưng chuyện của cháu rể dì thì dì nhất định phải quan tâm, dù sao đó cũng là chuyện nhà họ Hy.”

Đỗ Di Nhiên giận sôi lên, cô ta cảm thấy phổi mình sắp nổ tung vì tức.

Không ai có thể ngăn cô ta trèo lên vị trí đó cả, vị trí chủ mẫu nhà họ Lục, chắc chắn phải là của cô.

“Nếu gạo sống đã nấu thành cơm thì cả dì lẫn Hy Nguyệt cũng không quản được.”

Hoa Vô Song giật nảy cả người: “Cháu có ý gì.”

“Cháu chẳng có ý gì cả, chỉ nói thế thôi.” Khóe miệng Đỗ Di Nhiên nhếch lên tạo ra nụ cười lạnh khiêu khích, cô ta và Lục Lãnh Phong đã “quan hệ” với nhau rồi, cô ta sẽ quấn chặt lấy Lục Lãnh Phong, không để anh có cơ hội thở dỗ, không kẻ nào có thể tách cô ta ra.

Bà Đỗ nhấp một ngụm trà: “Di Nhiên, bà không quan tâm cháu nghĩ thế nào, nhưng cháu phải giữ khoảng cách với Lục Lãnh Phong, nếu không người thua thiệt chỉ có cháu mà thôi.”

“Bà nội, cháu chỉ muốn tranh thủ hạnh phúc cho bản thân thôi, xin bà cho cháu một cơ hội, được không ạ?” Đỗ Di Nhiên cầu xin.

“Cháu không có cơ hội này.” Bà Đỗ không hề do dự nói ra.

Vai Đỗ Di Nhiên rung lên: “Cháu có, hơn nữa cháu đã nắm bắt được cơ hội đó.” Nói xong, cô ta đứng dậy, bước ra khỏi đình nghỉ chân.

Phía sau, Hy Nguyệt đang đứng dưới một cây đào, ánh mắt dừng trên đóa hoa đào đang nở rộ.

“Hoa đào rất đẹp, nát rồi thì lại rất xấu.”

“Đỗ Di Nhiên chính là đóa hoa đào nát ấy.” Lâm Đại Dao nói: “Người phụ nữ đó đúng là không biết xấu hổ lại dám công khai quyến rũ anh rể trước mặt chị.”

Hy Nguyệt nhìn Lục Lãnh Phong đang đứng nghe điện thoại cách đó không xa: “Ảnh rể các em đúng là miếng bánh ngọt, số phụ nữ thèm nhỏ dãi anh ấy nhiều không đếm xuể, thêm một Đỗ Di Nhiên không nhiều, thiếu cô ta cũng không ít.”

“Chị, dù sao thì chị vẫn phải cẩn thận trông coi anh rể, đừng trúng gian kế của cô ta.” Hoa Phi nhắc nhở.

Hy Nguyệt gật đầu, kẻ nào dám đào góc tường nhà cô thì cô sẽ đá kẻ đó khỏi hệ ngân hà này luôn. Lục Sênh Hạ chơi trong vườn đào với Đỗ Chấn Diệp, cả hai đã sớm chạy đi chơi mất tăm mất tích. Sau Khi Lục Lãnh Phong trở lại, Hoa Phi dẫn Lâm Đại Dao vào sâu trong vườn đào để selfie.

Hy Nguyệt ngồi nghỉ trên chiếc ghế dài, Lục Lãnh Phong ngồi xuống ôm lấy cô. Ban đầu họ định nghỉ ở đây hai tuần, để Lục Sênh Hạ và Đỗ Chấn Diệp chơi với nhau thoải mái, nhưng Lục Lãnh Phong quyết định chấm dứt chuyến hành trình này sớm, cuối tuần này về ngay.

“Công ty có việc sao?” Hy Nguyệt hỏi.

Lục Lãnh Phong “Ừ” một tiếng, chuyện tối qua khiến anh rất bực, không muốn nhìn thấy Đỗ Di Nhiên thêm lần nào nữa. Hy Nguyệt không biết suy nghĩ của anh, nên cúi đầu nói: “Nếu Sênh Hạ biết thì chắc buồn lắm, khó khăn lắm mới được gặp Chấn Diệp mà.”

“Đợi đến nghỉ hè, cho Chấn Diệp đến thành phố Long Minh, để chúng chơi chán với nhau thì thôi.” Lục Lãnh Phong nói.

Cô tiện tay gỡ một đóa hoa anh đào xuống, đặt trong tay thưởng thức: “Có phải vì Đỗ Di Nhiên nên anh mới quyết định về sớm?” Giác quan thứ sáu của phụ nữ luôn chính xác.

Bình Luận (0)
Comment