Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2008

Chương 2008

“Không phải, không phải vậy, lúc đó tôi rất tỉnh táo, tôi nhìn rõ người đi vào là Lục Lãnh Phong.”

“Không có đèn, trời tối, làm sao cô nhìn rõ?”

Lục Sênh Hạ mỉa mai hỏi.

“Có ánh trăng, tôi mượn ánh trăng để nhìn rõ.” Đỗ Di Nhiên nói.

“Dù ánh trăng có sáng hơn nữa, cũng không thể chiếu sáng rõ một người, huống hồ cô còn trúng mê hương. Thời gian cô ở trong nhà kính trồng hoa lâu hơn đại ca tôi rất nhiều, nhất định sẽ trúng độc nặng hơn anh ấy. Lúc cô đang mơ mơ màng màng, sẽ nhìn người xa lạ thành người cô muốn thấy.” Lục Sênh Hạ nói.

Đỗ Di Nhiên phát hiện mình có oan mà không thể giải thích, không nói rõ ràng được.

Nếu cô ta nói loại mê hương đó chỉ có tác dụng với đàn ông, không có tác dụng với phụ nữ thì chẳng khác nào tự vạch trần chính mình.

“Tôi có thể thề, lúc ấy chắc chắn tôi còn tỉnh táo, người đàn ông đó chính là Lục Lãnh Phong, tôi tuyệt đối sẽ không nhìn lầm.”

Hy Nguyệt biết, mình đã đi một bước đúng đắn, chặn được miệng cô ta, đổi bị động thành chủ động.

“Cô Đỗ, thật ra thì có nhiều khi, con người ta sẽ coi ảo giác là sự thật. Tôi rất lo Trần Lục bị người ta xúi giục, mục đích của đối phương là phá hoại quan hệ thông gia và quan hệ hợp tác giữa nhà họ Đỗ và nhà họ Lục. Nếu cô Đỗ thật sự có tai tiếng với Lãnh Phong thì nhà họ Lục nhất định sẽ lần nữa cân nhắc lại chuyện kết hôn của Sênh Hạ và Chấn Diệp. Mà chuyện hợp tác của nhà họ Đỗ và tập đoàn Đế Vương e là cũng sẽ nhanh chóng chấm dứt.”

Mặc dù chỉ là mấy câu nói đơn giản, nhưng lại giấu dao nhọn bên trong.

Vừa nói ra đã hướng mũi dao vào chuyện tranh quyền thừa kế của nhà họ Đỗ, vô hình trung, mũi dao này đã đâm vào người đối thủ của Hoa Vô Song.

Thứ hai chính là muốn nhắc nhở bà cụ Đỗ, nếu Đỗ Di Nhiên muốn tiếp tục dây dưa, vậy thì người bị tổn thất sẽ là nhà họ Đỗ.

Bà cụ Đỗ là người thông minh, sao có thể không nghe ra hàm ý trong lời cô nói được.

Bà ta âm thầm giật mình, đúng là không thể khinh thường Hy Nguyệt được. Vào lúc quan trọng cô ta luôn có thể gãi trúng chỗ ngứa, đánh trúng điểm yếu của đối phương.

“Chuyện quan trọng bây giờ là tìm được Trần Lục, như vậy mới có thể biết rõ sự thật.”

Đỗ Di Nhiên nhào vào lòng bà ta mà khóc: “Bà nội ơi cháu vô tội, cháu cũng bị người ta hại thôi mà, bà phải làm chủ cho cháu đấy. Người tối qua quay lại đích thực là Lục Lãnh Phong, cháu không mơ hồ, cháu rất tỉnh táo, thấy rất rõ ràng.”

Bà cụ Đỗ vuốt tóc cô ta: “Theo bà thấy, chuyện này chỉ là ảo giác của cháu thôi, không có người đàn ông nào cả, cháu không xảy ra quan hệ với bất kỳ ai cả, cháu đừng nghĩ nhiều nữa.”

Sở dĩ bà ta nói như vậy là vì muốn giữ danh dự cho cô ta. Dù sao cô ta cũng chưa kết hôn, nếu tiếng xấu đồn ra, mất danh dự, thì sẽ ảnh hưởng đến chuyện kết hôn của cô ta.

Còn về sự thật, đương nhiên phải điều tra rõ, người dám bày trò qua mặt bà ta, bà ta tuyệt đối sẽ không buông tha, nhất định phải khiến kẻ đó trả cái giá thật đắt.

Nhưng mà Đỗ Di Nhiên lại không thể bỏ qua.

Vất vả lắm cô ta mới chộp được Lục Lãnh Phong, cô ta nhất định phải dây dưa tới cùng.

“Bà nội, đây không phải ảo giác. Cháu thật sự xảy ra quan hệ với Lục Lãnh Phong. Thứ Trần Lục đưa cho cháu là tinh dầu thơm thông thường, không phải mê hương gì cả. Trước khi Lục Lãnh Phong tới, cháu đã ở đó rất lâu, nếu là mê hương thì ý thức của cháu đã hỗn loạn lâu rồi. Nhưng rõ ràng cháu rất tỉnh táo, cháu vẫn nói rất nhiều với Lục Lãnh Phong, chuyện này anh ấy không thể nào phủ nhận được.”

Bình Luận (0)
Comment