Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2011

Chương 2011

“Lục Lãnh Phong, chẳng lẽ có một lúc đầu óc anh mơ màng, ngay cả mình đã làm gì cũng không nhớ nữa sao?”

Lục Lãnh Phong đổ mồ hôi: “Anh luôn rất tỉnh táo, anh sẽ không để mình mất khống chế.”

Cô bĩu môi: “Chuyện như vậy không phải chưa từng xảy ra với anh, em phát hiện anh rất dễ trúng chiêu.”

Lục Lãnh Phong cũng hỗn loạn đầu óc, trước mắt như có một đàn quạ đen bay qua kêu ‘quạc quạc’.

“Đó là vì gặp em nên anh mới trúng chiêu.”

Đêm đó ở khách sạn, anh đã ngâm nước lạnh trong bồn tắm rất lâu, vốn dĩ đã kiềm chế được tác dụng của thuốc rồi, nhưng người phụ nữ này lại mang đến hoocmon nữ, vừa tới đã khiến anh thất bại trong gang tấc, hoàn toàn mất khống chế.

Cô rũ mắt xuống, lông mi vừa dài vừa dày, đổ xuống gò má hai chiếc bóng mờ thê lương.

“Người đêm đó cũng không phải em.”

Lục Lãnh Phong nâng cằm cô lên, nhìn cô không chớp mắt: “Người phụ nữ đần này, anh xác nhận một chuyện, người phụ nữ đêm đó chính là em, trăm phần trăm là em.”

Đầu óc cô mơ hồ, mê mang nhìn anh: “Ý là sao?”

“Cho dù anh trúng chiêu, vẫn không đụng vào người phụ nữ khác.” Anh gằn từng chữ.

Hy Nguyệt hoảng sợ, đôi mắt mở to như chuông đồng.

“Sao có thể chứ?”

“Thật đấy.” Anh nghiêm túc nói, nghiêm túc đến mức không thể nghiêm túc hơn: “Tuy anh rất khó chịu, nhưng đối với người phụ nữ trần truồng kia, anh chỉ cảm thấy ghê tởm thôi. Cô ta vừa đụng vào anh, anh đã muốn nôn rồi.”

Trong lòng Hy Nguyệt như có sóng to gió lớn.

Đêm đó, người đàn ông ở khách sạn Hildon thật sự là anh, không phải là Hứa Nhã Thanh sao?

Chẳng lẽ trước đó bọn họ gây gổ là sai lầm sao?

Đêm đó thật sự có hai người phụ nữ giao đồ ăn sao?

Cô đi vào phòng Lục Lãnh Phong, còn người phụ nữ kia đi vào phòng Hứa Nhã Thanh sao?

Nhưng mà, vòng tay của cô, sao lại bị Hứa Nhã Thanh nhặt được?

Còn cả giám định AND của Kiến Quân là sao chứ?

Đầu óc đột nhiên rối loạn hết cả lên, giống như bị nhét thứ gì đó vào, kéo không đứt, lí trí hỗn loạn.

Cô mạnh mẽ lắc đầu, tạm thời chưa muốn nghĩ đến chuyện này, trước hết xử lý xong vấn đề trước mắt rồi nói sau.

“Ngày mai chúng ta nhanh chóng về nhà đi, tránh cho Đỗ Di Nhiên dây dưa không dứt.”

Lục Lãnh Phong gật đầu, ôm ngang cô lên.

“Người phụ nữ ngốc này, hoá ra người anh luôn tìm chính là em. Anh đúng là ngu mà, ông trời đã đưa em đến bên cạnh anh từ lâu mà anh lại không biết.”

Cô đánh vào ngực anh: “Anh là tên khốn kiếp, rõ ràng là anh lấy mất lần đầu tiên của em, còn chê em nữa.”

Anh cầm tay cô, đưa đến bên môi hôn thật sâu.

Bình Luận (0)
Comment