Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2049

Chương 2049

“Cô bé ngốc này, tất cả con của anh đều do em sinh ra, không có ngoại lệ nào khác, rốt cuộc thì em muốn để cho anh nói bao nhiêu lần nữa, em mới không suy nghĩ lung tung.”

Hy Nguyệt làm một mặt quỷ.

“Ôi chao, không quan trọng đâu, chỉ cần đứa bé trong bụng Đỗ Di Nhiên kia không phải của anh là được.”

Lục Lãnh Phong điên cuồng đổ mồ hôi lạnh, anh rõ ràng là một tổng giám đốc ngây thơ lại luôn phải mang tiếng xấu oan một cách vô duyên vô cớ, thật đúng là bực bội.

Hy Nguyệt liếc thoáng qua anh, uống một ngụm nước trái cây, sau đó chậm rãi nói.

“Nghe cô nói, gần đây cô nhỏ Đỗ đang xem biệt thự, đoán chừng Đỗ Di Nhiên dự định ở chỗ này dưỡng thai sinh con.”

Trên gương mặt anh tuấn của Lục Lãnh Phong lóe lên sát khí.

“Người không tìm đường chết sẽ không phải chết.”

“Người ta thích làm thế, cho dù anh muốn cản cũng không cản được, ví dụ như Tư Mã Ngọc Như.” Hy Nguyệt trêu đùa một câu.

Lục Lãnh Phong giống như nghĩ đến điều gì. Anh trầm giọng nói.

“Hôm qua Kiều An đi tìm Đỗ Di Nhiên.”

“Cô ta cũng đến tìm em.” Hy Nguyệt hờ hững đáp.

“Người phụ nữ kia lại muốn làm gì?” Lục Lãnh Phong cau mày.

Hy Nguyệt nhún vai.

“Em không biết, trước mắt chúng ta cứ chờ thời cơ hành động, quan sát tình thế trước đã.”

Lục Lãnh Phong xoa đầu cô.

“Em nhớ phải cẩn thận một chút đấy, đừng quá khinh địch.”

Cô khẽ nhướng mày, bá đạo nói.

“Anh yên tâm đi, em đường đường là bà chủ nhà họ Lục, sao lại thua trong tay con giáp thứ mười ba chứ, tất cả mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay em.”

Ánh mắt anh nhìn cô tràn đầy cưng chiều và dịu dàng, gần như muốn chảy nước.

“Thật đúng là vợ anh.”

Trầm mặc một lúc, Hy Nguyệt giống như nghĩ đến điều gì, cô nói.

“Đỗ Di Nhiên đến đây vài ngày nhưng đều chưa gặp được anh, chắc hẳn cô ta rất phiền muộn, cô ta sẽ nghĩ đủ cách để tiếp cận anh đấy.”

Khóe môi Lục Lãnh Phong nhếch lên một độ cong lạnh lùng.

“Nếu như cô ta không muốn bị một cước đá bay ra ngoài trái đất thì cứ việc đến.”

Lông mi dài của Hy Nguyệt chớp lấy một cái, dáng vẻ lém lỉnh.

“Ma vương Tu La, dáng dấp của Đỗ Di Nhiên cũng được xem như hoa nhường nguyệt thẹn, chim sa cá lặn, anh thu cô ta về trong phòng cũng không tính là thiệt nhỉ?”

Lục Lãnh Phong nâng cằm của cô lên.

“Em muốn anh thu nhận cô ta sao?”

Cô hờn dỗi liếc thoáng qua anh một cái.

Bình Luận (0)
Comment