Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2064

Chương 2064

“Ồ?” Cô cố ý ưỡn ngực lên.

“Anh chắc chắn chỗ nào cũng không thay đổi?”

Khóe môi Lục Lãnh Phong nhếch lên nụ cười tà tứ.

“Em đang quyến rũ anh đó à?”

“Nếu dáng vẻ này của em còn có thể quyến rũ anh thì đó cũng là một loại vinh hạnh.” Cô tinh nghịch cười một tiếng.

Lục Lãnh Phong cúi đầu xuống hôn lên môi cô.

“Em có thể quyến rũ anh bất kỳ lúc nào.” Nói xong, anh bế bổng cô lên, đi về phía bên giường, tuần này còn chưa làm.

Một tiếng sau, Hy Nguyệt có chút mệt mỏi nhắm mắt lại, gần như ngủ thiếp đi.

Lục Lãnh Phong ôm cô, vô cùng thỏa mãn.

“Bà xã, cuối tuần chúng ta ra ngoài nghỉ phép được không?”

“Được chứ.” Hy Nguyệt uể oải trả lời một câu, nhanh chóng đi vào giấc ngủ.

Trong một biệt thự nào đó của thành phố Long Minh.

Tư Mã Ngọc Như uống thuốc ngủ rất an ổn, buổi tối đó cô ta không bị mộng du.

Lục Vinh Hàn thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần uống thuốc có hiệu quả thì còn có thể cứu.

Tư Mã Ngọc Như quyết định lợi dụng Tư Mã Ngọc Thanh để nắm giữ động tĩnh của Hy Nguyệt.

Tâm tư Tư Mã Ngọc Thanh đơn thuần, chính mình hơi sử dụng chút mưu kế là có thể moi thông tin.

Buổi sáng thứ bảy Lục Lãnh Phong dẫn theo vợ và mấy đứa nhỏ cùng đi đến làng du lịch Sơn Thủy.

Vốn dĩ tất cả mọi người đều rất vui vẻ, không nghĩ đến chính mình vừa đến cửa đã gặp phải oan gia Đỗ Di Nhiên.

Cô ta đi cùng với cô nhỏ Đỗ đến đây.

Hôm qua Tư Mã Ngọc Như gọi điện thoại cho cô ta, nói cho cô ta biết Lục Lãnh Phong muốn dẫn người nhà đến đây nghỉ dưỡng, cô ta nhanh chóng bảo cô nhỏ Đỗ sắp xếp, cùng đi đến đây.

Lục Sênh Hạ tức giận trừng mắt nhìn cô ta.

“Thật đúng là âm hồn không tan, loại phụ nữ như cô chính là kiểu mà đàn ông ghét nhất.”

Gân xanh trên trán Đỗ Di Nhiên nổi lên.

“Lục Sênh Hạ, dù sao tôi cũng là chị dâu tương lai của cô, thái độ của cô như thế rất không đúng.”

Cô nhỏ Đỗ vội vàng hòa giải bầu không khí.

“Chúng tôi cũng nghe nói nơi này non xanh nước biếc, phong cảnh rất đẹp, cho nên muốn đến thư giãn, không nghĩ đến lại trùng hợp như vậy, mấy người cũng đến đây, trong này rất rộng, mấy người chơi của mấy người, không ảnh hưởng đến nhau, không cần gặp mặt, tránh cho xảy ra xung đột không cần thiết ảnh hưởng đến tâm trạng của kỳ nghỉ phép.”

“Tốt nhất là như thế.” Hy Nguyệt liếc qua vệ sĩ ở bên cạnh.

“Các cậu phải đi theo sát sếp mình, một tấc cũng không rời, tránh cho người không liên quan đến gần anh ấy, hiểu chưa?”

“Mợ chủ yên tâm đi.” Người vệ sĩ áo đen dẫn đầu trịnh trọng gật đầu.

Đỗ Di Nhiên tức hổn hển, còn muốn nói gì đó lại bị cô nhỏ Đỗ ngăn lại.

Bình Luận (0)
Comment