Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2067

Chương 2067

Từ trong ống nhòm, Đỗ Di Nhiên nhìn thấy Hy Nguyệt và Kiều An vừa nói vừa cười, trong lòng cô ta cũng có mấy phần ngạc nhiên.

Người phụ nữ kia thật đúng là khéo léo, một mặt kết minh với cô ta, một mặt còn vui vẻ với Hy Nguyệt.

Cô nhỏ Đỗ cũng nhìn thấy cảnh tượng kia.

“Cô còn cho rằng người phụ nữ này và Hy Nguyệt như nước với lửa, không nghĩ đến lại là bà cả và vợ bé hòa thuận.”

“Nếu như cô ta không có một chút tâm cơ, sao có thể vẫn luôn ở bên cạnh Lục Lãnh Phong, còn sinh cho anh ấy hai đứa bé.”

“Cô thấy Hy Nguyệt kia đã ngầm thừa nhận sự tồn tại của cô ta, còn bế con trai cô ta chơi đùa, không ngờ cô ta còn rộng lượng hơn cả những gì cô tưởng tượng.” Cô nhỏ Đỗ tặc lưỡi.

Đỗ Di Nhiên hừ một tiếng.

“Cô ta đang làm ra vẻ cho Lục Lãnh Phong nhìn thôi, sau lưng còn không biết lại bày ra trò gì, nếu như cô ta không ra vẻ rộng lượng thì đã sớm bị Lục Lãnh Phong đá xuống giường rồi.”

Cô nhỏ Đỗ sờ cằm, giống như có điều suy nghĩ nói.

“Theo cô thấy chưa chắc đã là như vậy, cháu cũng đừng quên, cô ta còn có hai tình nhân cũ đấy, cậu chủ nhà họ Tần từng là thanh mai trúc mã với cô ta, cậu chủ nhà họ Hứa là chồng cũ của cô ta, hai người đều có tình cảm thắm thiết với cô ta, đến bây giờ còn chưa có bạn gái. Nếu như Lục Lãnh Phong đối xử không tốt với cô ta, cô ta quay người là có thể nhào vào ngực người khác, cho dù là làm mợ chủ nhà họ Hứa, hay là chủ mẫu nhà họ Tần, đều không kém hơn nhà họ Lục, cô ta đâu cần nhẫn nhịn bên người Lục Lãnh Phong.”

Đỗ Di Nhiên bĩu môi.

“Cháu thật đúng là không nhìn ra, rốt cuộc cô ta có mị lực gì lại khiến những người đàn ông kia thần hồn điên đảo như thế chứ?”

“Đối với đàn ông mà nói, không có được mới là tốt nhất.” Cô nhỏ Đỗ vỗ vai cô ta.

“Vợ không bằng thiếp, thiếp không bằng trộm, trộm không bằng không trộm được, đây là đạo lý từ ngàn đời xưa không thay đổi.”

Khéo miệng Đỗ Di Nhiên co quắp.

“Cháu cũng hi vọng Lục Lãnh Phong theo đuổi mình, thế nhưng anh ấy giống như khối băng nghìn năm không thay đổi, cơ bản không để ý đến cháu.”

Cô nhỏ Đỗ vỗ vai cô ta.

“Người ta nói mỗi một củ cải là một cái hố, có lẽ củ cải Lục Lãnh Phong này thích sinh trưởng trong hố của Hy Nguyệt.”

Đỗ Di Nhiên đương nhiên không muốn nghe những lời này.

“Cô à, cô đừng tăng chí khí của kẻ khác mà diệt uy phong của mình.”

Cô nhỏ Đỗ thở dài.

“Cô cũng không hy vọng cháu không nhổ ra được.”

Lục Lãnh Phong quay về phòng đọc văn kiện một lúc thì đi tìm Hy Nguyệt.

Đỗ Di Nhiên nhân cơ hội đi theo tránh ở sau một gốc cây, giả bộ ngã sấp xuống.

“Người đâu, có người không, tôi bị ngã sấp xuống, bụng tôi đau quá.”

Lục Lãnh Phong nghe thấy giọng của cô ta, chẳng những không dừng lại, trái lại còn đi nhanh hơn.

Bình Luận (0)
Comment