Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 2185

Chương 2185

Hy Nguyệt nhún vai: “Tình cảm của con người không phải không thể thay đổi. Năm đó tôi mất đi người quan trọng nhất trong sinh mạng của tôi, tôi thề sẽ không yêu người khác. Nhưng mà sau này tôi gặp chồng của tôi, tôi lại bắt đầu cuộc sống mới. Bây giờ tôi vô cùng hạnh phúc, cũng rất vui vẻ. Anh ấy không chỉ là chồng của tôi, cũng là linh hồn bầu bạn của tôi. Anh ấy thường xuyên nói với tôi, tuy ở tâm lý của tôi, anh ấy không phải đứng vị trí số một. Nhưng anh ấy có cả đống thời gian, sớm muộn gì sẽ vượt qua được người phía trước. Tôi biết, Như Thông đang cần một người như vậy, có thể làm việc nghĩa không chùn bước ở bên cạnh anh ấy, không quan tâm trong lòng anh ấy còn có người khác hay không, chỉ tin tưởng vững chắc, dựa vào cố gắng của mình, một ngày nào đó có thể thay thế được cô ấy.”

Cố Nhược Đồng bị lời nói của cô cảm hóa.

“Mỗi người đều từng có quá khứ, anh Tần không thể nào quên người yêu lúc trước, nói lên anh ấy là một người thâm tình, càng đáng để em thích. Em… Em sẽ cố gắng, không phải Nguyệt Hạ có một câu ngạn ngữ gọi là chân thành, kiên định thì sẽ thành công sao? Em tin một ngày nào đó, anh Tần sẽ bị em làm cho cảm động.”

Hy Nguyệt cười gật đầu.

Như vậy là được rồi.

“Cô Cố, trước đây hẳn là cô từng có bạn trai đúng không?”

“Không có, mẹ em không hi vọng em yêu đương lúc học đại học, em cũng muốn chuyên tâm vào việc học của mình, cho nên không thử yêu đương.” Cố Nhược Đồng nói rất nhỏ. Tuy sinh ra ở Châu  u, nhưng cô ấy là một người vô cùng truyền thống. Nếu muốn yêu đương, nhất định phải là người mình thích, thà ít mà tốt.

Hy Nguyệt vẫn rất xem trọng Cố Nhược Đồng, cô ấy trẻ tuổi xinh đẹp, gia thế tốt, các phương diện đều vô cùng xứng đôi với Tần Như Thông, hi vọng có một ngày cô ấy có thể đả động tới Tần Như Thông, khiến anh ta buông bỏ cô, bắt đầu cuộc sống mới.

Trong phòng, Lục Lãnh Phong và Tần Như Thông dẫn theo đám nhỏ xây thành lũy vũ trụ, bọn họ phải chống đỡ sự tấn công của quái vật ngoài hành tinh.

Chơi một lát, Hy Nguyệt gọi mọi người cùng nhau ăn trái cây.

Lục Sênh Hạ ăn hết một quả nho, dùng giọng điệu không chút để ý nói: “Ngọc Thanh, nghe nói mẹ em và chị gái đã trở về, em muốn về nhà ở hay không?” Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Em muốn trở về nhà, nhưng mà cô ở chỗ đó, cô và dượng cãi nhau, rời nhà trốn đi, chạy tới nhà em ở. Em rất sợ nha, thực sự sợ cô ấy nửa đêm tỉnh dậy cắt dưa hấu, gi3t chết bố mẹ em.” Tư Mã Ngọc Thanh ôm lấy cánh tay, sợ run cả người.

“Bà ta còn đang ở nhà em sao?” Lông mày Lục Sênh Hạ hơi nhướng lên.

“Đúng vậy, em thấy dượng không dự định đi đón cô ấy, có lẽ dượng cũng sợ cô ấy.” Tư Mã Ngọc Thanh bĩu môi.

“Bà ta không có chữa trị sao?” Lục Sênh Hạ hỏi.

“Em nghe nói mộng du không thể chữa trị hết, trừ khi mỗi ngày đều uống thuốc khống chế bệnh tình, nếu không chỉ cần dừng thuốc, sẽ phát tác.” Tư Mã Ngọc Thanh lè lưỡi, nghĩ tới tình cảnh cô gi3t chết con chuột đồng nhỏ, cậu bé vô cùng sợ hãi.

Lục Sênh Hạ thở dài, như vậy thì bệnh tinh thần rất khó chữa, mẹ nhất định là do tính kế cẩn thận, dùng não quá mức, mới bị mộng du.

“Bà ta như vậy còn không biết hối cải, chẳng trách bố sẽ ghét bỏ bà ta.”

“Giang sơn dễ đổi, đánh chết cái nết không chừa, cháu thấy bà nội không thay đổi được. Cháu đoán chỉ cần bà ta có chút suy nghĩ gì đó, sẽ mộng du, đây gọi là ban ngày nghĩ như thế nào, buổi tối sẽ mơ như thế ấy.” Hai tay của Hứa Kiến Quân ôm ngực, giống như ông cụ non giễu cợt.

Bình Luận (0)
Comment