Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 360

Chương 360

Cô là một con đĩ, một con đĩ vô liêm sỉ, bẩn thỉu, suốt đời không thể thay đổi được.

Cô thu mình vào một góc của ghế sô pha, như thể đang cố giấu mình.

Khóe miệng như bị ép buộc ăn vào một mảnh thủy tình, chua xót, đau đớn đến cực độ, cảm giác này truyền từ đầu lưỡi truyền đến nội tạng.

Cuộc tranh cãi này sẽ không bao giờ có kết quả, một người có ý thức sâu sắc về sự trong sạch sẽ không thể chấp nhận một thân thể què quặt, chưa kể anh là một người hoàn mỹ, xuất chúng, ưu việt giống như thần.

Chỉ có một người phụ nữ thuần khiết, trong sạch và hoàn hảo mới xứng đáng với anh ấy.

Người phụ nữ ô uế và bẩn thỉu như cô chính là một sự mất mặt đối với anh.

“Quay về nói chuyện chính đi, ý của anh là gì?”

Đó là cách khôn ngoan nhất để thay đổi chủ đề một cách nhanh chóng.

Lục Lãnh Phong tiếp tục lắc rượu ở trong ly, mọi biểu hiện trên mặt anh trong phút chốc biến mất, chỉ còn lại sự lạnh lẽo như tảng băng ở phương bắc.

“Không biết từ đâu lại bay đến một quả bóng, trùng hợp vậy sao?”

“Anh cảm thấy quả bóng đó không tự nhiên mà bay đến ư?”

“Tôi nghĩ đó chỉ là sự trùng hợp thôi” Cô nhún vai, vẫn còn bối rối.

“Ngốc.” Anh búng trán cô, trong mắt hiện lên một tia sắc bén.”Sau lưng mọi sự trùng hợp có thể là cả một âm mưu!”

Cô hít một hơi thật sâu, liệu người đàn ông này có đáng nghi ngờ quá không.

“Nếu như có ai nói với tôi có người hận tôi, muốn dùng một quả bóng đập chết tôi, tôi sẽ tin. Nhưng cố tình thiết kế để cứu tôi, điều đó không có ý nghĩa. Cánh tay của chị họ tôi bị sưng lên, điều đó chẳng phải là lấy đá đập vào chân mình à!”

Anh xoa đầu cô cười khinh bỉ, tính tình của người phụ nữ này giống như chỉ cần nhận được một ân huệ nhỏ, cô sẽ mang ơn cả đời, thủ đoạn tự làm bản thân đau đớn mới là hiệu quả nhất đối với cô.

“Đồ ngốc, nếu bị bán đi, cô sẽ mang tiền đến bồi thường?”

Cô cười nhạt, vẻ mặt bình tĩnh: “Dù thế nào đi nữa, tôi tin rằng chị họ tôi rất muốn cứu tôi. Chúng tôi là chị em họ, đều là con cháu nhà Họ Hy, sẽ luôn có tình cảm máu mủ.” Tình cảm gia đình luôn tồn tại. Nếu con người còn tình toán cả với người thân thì thế giới này cũng quá đáng sợ rồi.

“Nếu cô ấy không tính với cô, tôi có thể kết hôn với cô không?” Lục Lãnh Phong ậm ừ, đúng là đầu óc ngu ngốc, có nói giải thích cũng không khôn ra được.

Cô cong môi không nói gì.

Cho dù không phải ngẫu nhiên, thì cũng là Lục Kiều Sam muốn hại cô.

Chị họ cô chắc chắn không biết, cô ấy đã cứu cô ấy theo bản năng.

“Dù sao, bất kể thế nào, hãy tha cho bác dâu của tôi đi. Bác ấy lần này chắc chắn đã sợ hãi và không dám làm phiền nữa đâu.”

“Tôi không có thời gian để ý tới chuyện của tiểu nhân trong chợ.” Anh đứng dậy đi ra ngoài, vẻ mặt lãnh đạm, lạnh lùng, hiển nhiên không có khả năng cùng cô thảo luận chuyện này

Hy Nguyệt chán nản, cô gọi điện lại cho bố mình, cô biết bác dâu đã bị đưa đến trại tạm giam.

Chuyện của bác dâu là rất lớn.

Bình Luận (0)
Comment