Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 423

Chương 423

Mà cô, rủ bỏ tất cả tục khí, như thể cô không phải là kẻ tầm thường giữa những người đẹp.

Cùng với tính cách của cô, rất dễ dàng để tìm thấy bến đỗ tiếp theo.

Như lời bà nội nói, ly hôn với anh trong tháng này, tháng sau sẽ được gả cho một gia đình giàu có khác.

“Hy Nguyệt, ngoan ngoãn để tôi chơi đùa con rối giá trị như cô, đừng mong có đường thoát.”

Những ngón tay cô siết chặt tấm ga trải giường và cố gắng hết sức để chịu đựng nó mà không phản ứng lại dù chỉ là một chút.

Khi họ trở về nhà họ Lục thì trời đã tối.

Khoảnh khắc bước vào cánh cổng sắt, Hy Nguyệt cảm giác như một con chim được giải thoát lại bị nhốt vào lồng một lần nữa.

Lục Vinh Hàn đã trở lại.

Việc đầu tiên ông làm là yêu cầu Hy Mộng Lan chuyển ra khỏi chỗ ở của Lục Lãnh Phong và chuyển vào tòa nhà phụ.

Tòa nhà phụ dành cho khách, ông xem Hy Mộng Lan như một người ngoài.

Hy Mộng Lan tức giận muốn khóc, nhưng trước mặt Lục Vinh Hàn, thủ đoạn khóc lóc đáng thương của cô ta chẳng có tác dụng gì.

Lục Vinh Hàn ghét nhất loại phụ nữ này.

“Quy tắc của nhà họ Lục, nếu bà đã quên hết thì đừng là người của nhà này nữa.”

Tiếng gầm gừ trầm thấp của ông ấy khiến bà Lục lạnh sống lưng.

Bà ta nhanh chóng giở giọng nhẹ nhàng thừa nhận sai lầm của mình, không thể để cho Tư Mã Ngọc Như tước đi vị trí của mình.

“Chuyện này tôi suy xét không chu đáo, tôi đã nhận lỗi với bà cụ rồi. Sau này nhất định tôi sẽ để ý, sẽ không bao giờ tái phạm nữa.”

Lục Kiều Sam bỉu môi, mẹ đã bị uy nghiêm của bố làm cho kinh hồn bạc vía rồi, nếu cô không lên tiếng thì không ai có thể nói thay Hy Mộng Lan nữa.

“Bố, Mộng Lan đang mang trong bụng cháu ruột của bố. Bố không cần nhìn mặt mũi thầy chùa thì cũng phải nể mặt Phật chứ. Làm sao có thể để con bé sống trong tòa nhà phụ được? Đến lúc đó, Lãnh Phong phải đi đường vòng để chăm sóc nó, rất nhiều phiền phức.”

“Nếu không phải cô ta mang Họ Hy, bố đã đuổi cô ta ra ngoài từ lâu rồi, nhà phụ cũng không sống được đâu.” Lục Vinh Hàn hừ lạnh.

Nhà họ Lục chỉ nhận người được cưới hỏi đàng hoàng, ai cũng đừng hòng có suy nghĩ vàng đồng trộn lẫn dễ như thế.

“Kiều Sam, con không nên dính vào những chuyện cần suy nghĩ sâu xa này, hãy tập trung vào cuộc hôn nhân của mình nhiều hơn đi.” Tư Mã Ngọc Như khuyên nhủ.

Lục Kiều Sam tức giận liếc cô ta một cái: “Tôi không muốn xen vào. Lãnh Phong thích Mộng Lan, mặc dù Mộng Lan không sinh ra trong một gia đình giàu có, nhưng là người đàng hoàng khéo léo, khí chất cao quý, ở bên ngoài thì làm cho Lãnh Phong nở mày nở mặt, không có gì khác biệt với những cô con gái nhà giàu có khác. Không giống như một số cô gái thô lỗ, cư xử như những kẻ đầu đường xó chợ vậy, có ngày cũng đem mặt mũi Lãnh Phong mất hết.”

Sắc mặt Lục Vinh Hàn tái nhợt: “Dì Mai, sau này Kiều Sam cũng sẽ sống ở tòa nhà phụ. Nếu không có sự cho phép của tôi, buổi tối nó không được phép vào tòa nhà chính.”

Lục Kiều Sam chấn động kịch liệt kinh ngạc: “Tại sao con phải chuyển đến tòa nhà phụ?”

Bình Luận (0)
Comment