Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 438

Chương 438

“Lục Lãnh Phong, em ấy là vợ của anh, anh nên dành cho cô ấy sự tôn trọng mà cô ấy xứng đáng có được.”

Lục Lãnh Phong hung ác nhìn anh ta, trong mắt tràn đầy tàn nhẫn khát máu, tức giận nói: “Tôi dạy vợ thế nào, không đến phiên anh xen vào.”

“Hy Nguyệt bây giờ là em gái của tôi, chuyện của em ấy chính là chuyện của tôi.” Tần Nhân Thiên nói như đinh chém sắt, anh ta đã quyết định quan tâm chuyện của Hy Nguyệt.

“Anh không quản được, cũng đừng hy vọng có cơ hội quản. Người phụ nữ này sống là người của tôi, chết là ma của tôi.” Giọng điệu của anh lạnh như băng và cứng như đá.

Anh nói xong thì nắm lấy cằm Hy Nguyệt, hôn cô một cách thô bạo.

Đôi môi mỏng của anh nóng rực như lửa đốt, nhưng cô không hề cảm thấy một chút ấm áp, lòng cô đầy lạnh lẽo, từ từ lan dọc tứ chi, ăn mòn tất cả tế bào của cô.

Cô muốn đẩy anh ra, muốn rời đi, nhưng anh quá mạnh mẽ khiến cô hoàn toàn không thể thoát ra được.

Hy Nguyệt cảm thấy sắp nghẹt thở, đại não bị thiếu oxy trầm trọng, khiến thân thể trở nên yếu ớt, như bọt biển mềm nhũn ngã gục trong vòng tay anh.

Phản ứng này khiến anh cảm giác chiếm hữu, ngay cả khi cô chỉ còn một thân xác bẩn thỉu thì nó cũng thuộc về anh, không ai được phép thèm muốn.

Hy Mộng Lan nhìn bọn họ, lục phủ ngũ tạng đều xoắn lại.

Lục Lãnh Phong chưa bao giờ hôn cô ta như vậy, anh sẽ không để cô ta chạm vào môi mình.

Có vẻ như sức nóng của mình còn chưa đủ.

Tần Nhân Thiên gần như sụp đổ giống cô ta.

Anh ta nhìn chằm chằm vào Lục Lãnh Phong, trong mắt lóe lên ngọn lửa điên cuồng.

Lục Kiều Sam vội vàng chạy tới, đứng ở trước mặt anh ta, chắn tầm mắt của anh ta: “Nhân Thiên, có phải là anh bị con khốn kia quyến rũ rồi không? Bị cô ta mê hoặc. Em mới là vợ sắp cưới của anh.”

Tần Nhân Thiên nhàn nhạt liếc nhìn cô ta, anh ta muốn giải trừ hôn ước với cô ta ngay lập tức, nhưng anh ta biết nếu anh ta cắt đứt quan hệ với cô ta thì sau này ra vào nhà họ Lục, muốn gặp Hy Nguyệt sẽ càng khó khăn hơn.

“Nếu như cô muốn làm hòa thì tôi sẵn sàng cho cô một cơ hội. Cô không cần nhận lỗi, hiện tại ngay lập tức xin lỗi Hy Nguyệt. Đừng tưởng rằng tôi không biết cô giật giây, đưa đến trong lòng Lục Lãnh Phong. Cô là cô chủ nhà giàu, không phải là một tú bà, đừng làm mất giá trị con người.”

Mặt Lục Kiều Sam trắng xanh: “Làm sao em có thể xin lỗi cô ta, cô ta là cái thứ gì?”

“Làm sai còn không dám nhận lỗi, cô có thể là thứ tốt gì.”

Tần Nhân Thiên cười mỉa mai, trong mắt lóe lên tia lạnh lùng gian xảo: “Cô đã nóng lòng muốn phá hủy hôn nhân của người khác như vậy thì tôi cũng cho cô nếm mùi bị bên thứ ba chen chân. Nhưng tôi không biết tìm đâu một kẻ tầm thường như vậy, vì suy nghĩ cho đời sau, ít nhất tôi phải chọn một người siêu phàm thoát tục.”

Lục Kiều Sam rùng mình dữ dội, điều này có nghĩa là tạo ra một đứa con ngoài giá thú sao?

Với tính cách của anh ta, chỉ có chuyện người khác không nghĩ ra được, không có gì anh ta không làm được.

Nếu anh ta thực sự có một đứa con ngoài giá thú thì cô ta sẽ hoàn toàn nguội lạnh.

“Xin lỗi.” Cô ta nắm chặt tay, hít thở sâu rồi đi đến trước mặt Hy Nguyệt.

Bình Luận (0)
Comment