Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 510

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 510

Lục Kiều Sam gào khóc, lớp trang điểm dày trên mặt cũng bị nước mắt của cô ta làm cho lem hết cả: “Mẹ, con đàn bà hèn hạ này này cấu kết thông đồng với Tần Nhân Thiên, nó muốn đi dự tiệc với Tần Nhân Thiên.”

“Đâu phải vậy đâu, anh rể đến đón em mà. Em mới là bạn cặp của anh ấy, chị cả không biết thì phải hỏi, chứ đừng có vu khống linh tinh như vậy!” Bé lolita nhanh trí cướp lời, bám vào cánh tay của Tần Nhân Thiên.

Hy Nguyệt khẽ cười trộm trong lòng, con bé này đúng là thông minh, có thể nhanh chóng hóa giải được tình huống này.

Tần Nhân Thiên cũng phối hợp, quay sang xoa đầu Lục Sênh Hạ: “Đúng vậy, buổi tiệc tối nay bé Sênh Hạ mới là bạn cặp của tôi. Nhưng đúng là tôi có đến tìm Hy Nguyệt vì tôi định lát nữa trong buổi tiệc sẽ công bố với mọi người tôi muốn nhận cô ấy làm em gái nuôi. Mong rằng mọi người đừng nghi ngờ vô căn cứ tạo nên hiểu lầm không đáng có về tình cảm anh em của chúng tôi.”

Bà Lục nghe Tần Nhân Thiên nói vậy cũng không thể nói thêm gì, chỉ đành ôm lấy vai của Lục Kiều Sam, dặn dò: “Con bé ngốc, đừng khóc nữa, lớp trang điểm nhòe rồi, làm sao có thể đi dự tiệc được? Con phải nhớ kỹ thân phận của mình, con là là ngọc cành vàng, thân phận cao quý, những loại con gái thấp kém làm sao có thể so sánh với con được. Cỏ dại dù tốt nhưng xuất thân thấp kém, mãi mãi cũng chỉ là cỏ dại mà thôi, không thể so sánh được với hoa hồng cao quý.”

Đúng là chỉ cây dâu mắng cây hòe! Khinh người quá đáng!

Cô giống như nữ thần Hy Lạp Aphrodite hạ phàm xuống trần gian dạo chơi, hào quang trên người cô tỏa ra vô cùng chói mắt, khiến cho ánh trăng sáng ngoài cửa sổ, ánh đèn rực rỡ sắc màu, tất cả đều bị lu mờ đi trước vẻ đẹp của cô.

Ngay khi Hy Nguyệt vừa bước vào hội trường, Lục Lãnh Phong đã nhìn thấy cô rồi, chỉ là anh vẫn đứng yên một chỗ, dùng ánh mắt thăm dò cô từ trên xuống dưới.

Đây là lần đầu tiên anh được nhìn thấy Hy Nguyệt trang điểm.

Thì ra cô có thể xinh đẹp, quyến rũ, có thể lay động lòng người đến như vậy.

Trang điểm như vậy khiến Hy Nguyệt lộ ra vẻ đẹp có phần hoang dã trời sinh, làm nhạt đi dáng vẻ thanh thuần trước đây.

Thật ra Lục Lãnh Phong biết rõ, Hy Nguyệt là người bản tính hoang dã và phản nghịch, chỉ là nó như bị ẩn dưới lớp phong ấn thanh thuần lương thiện đầy giả dối mà thôi.

Không chỉ có Lục Lãnh Phong, còn có một người khác cũng đang âm thầm quan sát Hy Nguyệt, đó chính là Hứa Nhã Thanh. Từ khi cô bước vào đến bây giờ, ánh mắt của anh ta chưa hề rời khỏi người cô, ánh mắt tràn ngập sự say mê và tán thưởng.

Hứa Nhã Phượng thấy anh trai mình nhìn Hy Nguyệt không chớp mắt, thở dài một tiếng, khẽ nói: “Anh, anh có chắc là anh muốn lợi dụng cô ấy không? Không suy nghĩ lại chút nào sao? Không muốn giữ cô ấy lại làm của riêng mình à?”

Bình Luận (0)
Comment