Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 535

Chương 535

Lục Kiều Sam mặc dù hơi sợ nhưng vẫn cố gắng duy trì sự bình tĩnh, tuy trong gia pháp quy định như thế, nhưng quy định chỉ là quy định mà thôi còn người mới là thứ tồn tại. Cô ta tin rằng cho dù cô ta có làm thì bà Lục vẫn sẽ nghĩ cách để thoát tội cho cô ta.

“Hy Nguyệt, cô rốt cuộc muốn nói cái gì?”

“Chẳng nói gì cả chỉ là tôi đang nghĩ, nếu như một ngày nào đó tôi có thai, người nào muốn hại con của tôi, tôi nên làm thế nào để giết chết cô ta.” Hy Nguyệt vế trước nói nhẹ nhàng, vế sau có hai từ “giết chết” sự đả kích vô cùng lớn, tràn ngập sát ý.

Lục Kiều Sam chưa từng coi trọng cô, nhưng biểu hiện hôm nay của cô khiến cô ta không nhịn được mà mà lạnh sống lưng: “Cô thì làm gì được ai chứ, đừng có mà đề cao mình quá.”

“Tôi không giết được chết nhưng Lãnh Phong có thế, Lãnh Phong nói nếu như người đàn bà nào muốn hại người kế thừa của anh ấy sẽ vứt cho chó gặm.” Hy Nguyệt cười nói.

Cái cười này khiến cho Hy Mộng Lan và Lục Kiều Sam vô cùng khiếp sợ, giống như con thỏ trắng đột nhiên mọc răng độc vậy.

Lục Lãnh Phong âm thầm liếc nhìn người bên cạnh mình, ánh mắt thâm trầm mà sắc bén, anh nhìn ra được hôm nay cô có gì đó khác thường, không hề giống với thường ngày.

Có điều lời mà cô nói lại tình cờ trùng hợp với suy nghĩ của anh.

“Phụ nữ, tất cả các bộ phận đều cần cắt.” Một câu nói u ám của anh khiến Hy Mộng Lan như ngửi thấy một mùi tanh nồng của máu, chút nữa thì nôn ra.

Lục Kiều Sam che miệng lại, nổi hết cả da gà: “Bây giờ đang ăn cơm, đừng nói vấn đề này nữa được không? Không phải đang nói về việc đi khám bác sĩ sao? Không phải lại là bệnh phụ khoa nữa đấy chứ?”

“Đúng thế, bác sĩ nói lần trước là chuẩn đoán nhầm, tôi không hề bị vô sinh, chỉ là viêm phụ khoa nhẹ thôi, điều trị một tháng là khỏi.” Hy Nguyệt bình tĩnh nói.

Hy Mộng Lan và Lục Kiều Sam liếc nhìn nhau một cái, âm thầm thở phào nhẹ nhõm, hóa ra là bọn họ nghĩ nhiều thôi.

“Cô tìm bác sĩ nào thế?” Lục Kiều Sam hỏi.

“Là bác sĩ Hồ mà lần trước chị giới thiệu đó.” Hy Nguyệt nói một cách qua loa.

Lần này Lục Kiều Sam và Hy Mộng Lan đều yên tâm rồi, may mà cô khá ngu vẫn tới tìm bác sĩ Hồ, nếu không thì đi toi rồi.

“Em gái à, em không bị vô sinh là tốt, làm chị ngày nào cũng lo lắng cho em.” Hy Mộng Lan nở một nụ cười hiền dịu.

Hy Nguyệt không hề khách sáo bóc mẽ cô ta: “Đúng rồi, chị gái à, chị chắc chắn ngày nào cũng lo em có thai, khiến chị không có cơ hội thay thế vị trí của em nhỉ.”

Hy Mộng Lan khụt khịt mũi, rơi nước mắt: “Em gái à, sao em lại nghĩ thế cho chị chứ, chúng ta là chị em gái cơ mà, trên người đều chảy dòng máu nhà Họ Hy, chị đã bằng lòng nhường vị trí vợ cả cho em rồi, không tranh giành với em, tại sao em vẫn cứ nhằm vào chị thế?”

“Vị trí này vốn là của tôi, sao lại biến thành chị nhường tôi thế? Còn chị tranh giành với tôi thì đấy là chị tự đánh giá cao mình rồi, chị dựa vào cái gì mà tranh giành với tôi.” Hy Nguyệt hừ một tiếng.

Cô sẽ không bao giờ khách sáo với hai người phụ nữ này nữa.

Lòng người đều là bằng da bằng thịt, nhưng lòng của bọn họ là bằng đá bằng sắt, đến cháu ruột của mình mà cũng ra tay độc ác, hoàn toàn không niệm đến một chút tình thân nào cả.

Người là đao thớt, ta là cá thịt.

Cô sẽ không nhường nhịn, không yếu đuối nữa.

Thà làm đao thớt, còn hơn cá thịt.

Bình Luận (0)
Comment