Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 538

Chương 538

Cô đột nhiên giống như bị đạp vào một hố băng vậy, từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài đều lạnh buốt.

Cô biết sẽ như thế này.

Một đứa con của một bù nhìn không đáng thấy như cô, và một đứa con của vợ lẽ mà anh thật lòng yêu thương, làm sao có thể so sánh với nhau chứ?

Chẳng qua là anh ấy không thích cũng chẳng sao, đứa con có cô thương, có cô chăm sóc là được rồi.

Trong lúc cô đang suy nghĩ, giọng của anh lại truyền đến: “Cô đừng cho rằng sau này có con rồi thì không phải là bù nhìn nữa, con không phải là của cô, mà là của tôi. Nếu như biểu hiện của cô không tốt, bất cứ lúc nào tôi cũng sẽ lấy nó đi.”

Lời nói này là một lời đe dọa cự kỳ khiếp sợ, làm cho cô kinh hoàng rùng mình một cái.

Cô hiểu rồi, trong mắt anh, cô chỉ là một công cụ thay anh sinh con thôi, bất cứ lúc nào anh cũng có thể lấy con của cô đi, ngay cả quyền nuôi con cô cũng không có.

“Nếu nói như vậy, tốt nhất là không nên sinh con.”

“Cái này không thể tùy theo cô.” Ánh mắt khinh thường của anh quét qua cô, giống như quét qua một con chim hoàng yến bị nhốt ở trong lồng vậy.

Anh muốn, cô buộc phải cho, bất kể là thân xác hay con cái.

Cô không có tự do, cũng không có quyền lựa chọn, tất cả đều phải nằm trong sự cho phép của anh.

“Tôi không quan tâm anh làm thế nào, con của tôi không thể gọi người phụ nữ khác là mẹ, đặc biệt là Hy Mộng Lan.”

“Vậy còn phải xem biểu hiện của cô thế nào.” Đôi môi mỏng của anh vẽ ra một đường vòng cung lạnh lùng gian xảo.

Hy Nguyệt gần như là vô thức bảo vệ bụng của mình, hy vọng đứa con có thể lưu lại trong bụng của cô lâu một chút, sinh ra muộn một chút. Ở trong bụng của cô là an toàn nhất, ai cũng không thể lấy đi.

Một khi đã sinh ra, đại ma vương sẽ đến cướp đi mất.

“Anh…Anh đối với Hy Mộng Lan cũng như vậy sao?”

Anh giữ lấy cằm của cô, ngón tay vuốt ve trên khuôn mặt cô: “Đây là đối đãi độc quyền của cô.”

Vì vậy chỉ có cô là công cụ sinh con, Hy Mộng Lan không phải.

Hy Mộng Lan là người phụ nữ anh ấy thích, có thể nhận được tất cả các đặc quyền và ân xá, mà cô ngay cả quyền nuôi dưỡng con của mình cũng không có.

“Anh thích Hy Mộng Lan như vậy, có phải sẽ có một ngày sẽ đuổi tôi đi, đưa cô ta lên làm vợ chính thức của anh?”

“Cô có hy vọng điều đó không?” Anh hỏi ngược lại một câu.

Nếu như bây giờ, anh đồng ý thả cô đi, cô cầu còn không kịp.

Cô sẽ lặng lẽ đưa con mình rời khỏi, một mình nuôi dưỡng nó, vĩnh viễn không để cho anh biết chuyện của đứa con, như vậy sẽ không phải lo lắng bị anh cướp con đi mất.

Nếu như sau khi sinh, cô rời khỏi đây thì sẽ mất đi đứa con. Hy Mộng Lan sẽ coi nó như là một cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt, sẽ tìm cách hại chết nó. Cô tuyệt đối không thể để kết cục như vậy xảy ra.

Cô cúi đầu xuống, nhỏ giọng nói: “Nếu như bây giờ anh muốn đuổi tôi đi, tôi sẽ đi ngay, không hề chần chừ. Còn nếu như sau này mới đuổi, sợ rằng không dễ dàng như vậy. Cho dù anh là ma vương, cũng cần tuân thủ theo quy tắc của gia đình, không thể tùy tiện bỏ vợ. Vì vậy, trừ khi là anh giết tôi đi, nếu không tôi liền chôn thân ở đây.”

Bình Luận (0)
Comment