Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 546

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 546

“Hy Nguyệt, cô chỉ có thể nghe theo sự sai bảo của tôi.”

Lục Lãnh Phong lạnh lùng như băng, giọng nói vang vọng kịch liệt bên lỗ tai cô, khiến cho mỗi dây thần kinh của cô, mỗi tế bào trong cơ thể cô đều sợ hãi và rùng mình.

Nếu như Lục Lãnh Phong biết được cô mang thai đứa trẻ của người khác, nhất định anh sẽ giết chết cô.

Hứa Nhã Thanh nhìn thấy sự sợ hãi của cô, giơ tay lên đỡ lấy vai cô: “Hy Nguyệt, em đừng lo lắng quá, anh cũng chỉ suy đoán mà thôi. Dù sao thì đêm hôm đó, anh cũng không đề phòng cho nên sẽ có khả năng đó xảy ra, nhưng mà cũng chỉ là khả năng thấp mà thôi…”

Anh còn chưa nói hết liền bị Hy Nguyệt nhanh chóng cắt lời, cô bịt kín lỗ tai lại, liều mạng lắc đầu: “Anh đừng nói nữa, xin anh đừng nói nữa, tôi không muốn nghe, đứa trẻ này là con của tôi và Lục Lãnh Phong, nhất định là của Lục Lãnh Phong.”

Cô không thể chấp nhận được có khả năng khác xảy ra, cũng không dám đối mặt. Chuyện đó đối với cả cô và đứa trẻ mà nói đều là đang phá hủy họ.

“Được rồi, anh không nói nữa, em bình tĩnh lại trước đi. Chuyện này đều là anh sai, là anh làm tổn thương em, anh sẽ bồi thường cho em.” Hứa Nhã Thần nặng nề thở dài, trong đáy mắt không kiềm được chợt hiện lên một vẻ thâm trầm.”

Về đến nhà, đầu óc Hy Nguyệt hoàn toàn tê dại và hỗn độn, vừa nghĩ tới khả năng khủng khiếp đó, sống lưng cô lập tức lạnh toát, tay chân tê dại, cả người phát run luôn.

Cô sẽ xui xẻo như vậy sao?

Ánh mắt Hứa Nhã Thanh ảm đạm, cùng đó là vẻ mặt hơi mất mát: “Lục Lãnh Phong có biết em mang thai không?”

Cô chậm rãi lắc đầu.

“Anh ta không biết cũng tốt, qua một thời gian ngắn nữa, anh sẽ đưa em đi kiểm tra huyết thống, nếu như đến lúc đó, đứa trẻ thực sự là của anh, em có thể lựa chọn âm thầm phá bỏ nó. Làm như vậy sẽ không ảnh hưởng tới cuộc hôn nhân của em với Lục Lãnh Phong.”

“Phá bỏ nó?” Trong lòng cô cảm thấy vô cùng kích động, bụng cũng hơi co rút lại, giống như đứa trẻ nghe được lời nói của anh ta, bị kinh động một phen.

Cô phủ bàn tay đang run lẩy bẩy của mình lên bụng, tim gan ruột phổi của cô như xoắn lại một khối: “Anh biết đứa trẻ đã phải trải qua những gì không? Hy Mộng Lan và Lục Kiềm Sam mua chuộc bác sĩ, lừa gạt tôi không hề có thụ thai, muốn thừa cơ hội lúc tôi không biết mà giết chết đứa trẻ. Hai bọn họ còn cho tôi ăn thức ăn dần sẽ khiến để tôi bị sinh non, muốn lừa gạt tôi tiếp tục ăn, còn muốn đánh chết tôi, để tôi một xác nhưng hai mạng. Ngay cả bác cả của tôi cũng tham gia vào, bà ta cho thuốc phá thai vào trong bánh kếp, rồ nói dối tôi là mẹ tôi làm cho tôi ăn, kết quả là đồng nghiệp của tôi ăn phải, khiến đứa trẻ của cô ấy mất đi. Nếu như là tôi ăn phải thì người chết chính là con của tôi rồi.”

Cô nghẹn ngào lại, bả vai run lên vì khóc thút thít sụt sùi: “Đứa trẻ có thể kiên trì đến tận bây giờ là đã rất nhiều lần từ cõi chết trở lại. Mỗi một ngày đều rất khó khăn nhưng đứa trẻ vẫn kiên cường, giống như tôi vậy, tôi rất cố gắng muốn được sống. Tôi không thể giết đứa trẻ, tôi không làm được.”

Bình Luận (0)
Comment