Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 581

Chương 581

Vừa nhìn thấy bọn họ đi tới, liền vội vàng chào hỏi: “Hy Nguyệt, tình hình của Mộng Lan như thế nào rồi?”

“Cô ta sảy thai rồi.” Hy Nguyệt nói thật nhỏ.

“Tại sao vẫn sẩy thai được?” Mẹ Hy vỗ chân thở dài.

Bà không phải là thương cảm cho Hy Mộng Lan, chỉ là đứa trẻ này không còn, đối với tất cả mọi người đều tốt, sẽ không còn mối quan hệ lộn xộn, cũng không thể tính ra được. Nhưng điều bà lo lắng chính là, con rể sẽ trách tội con gái của bà, hiểu nhầm là cô muốn hại Hy Mộng Lan.

Ba của Hy Nguyệt lo lắng rằng bác cả lại cãi lộn, đến lúc đó nhất định sẽ không để cho bọn họ sống bình yên.

“Với tính tình của bác cả, không biết chuyện này sẽ ồn ào đến mức nào đây nữa?”

Mẹ Hy bĩu môi: “Hai người bọn họ vô duyên vô cớ chay tới đây, kéo sồng sộc Hy Nguyệt vào hành lang nói rằng có chuyện muốn nói, dáng dấp lấp liếm không ngay thẳng, tôi cảm thấy nhất định có chuyện gì mờ ám. Tôi chạy theo Mộng Lan thì liền nhìn thấy Hy Nguyệt bị cô ta kéo, kết quả thì chính cô ta đã lăn xuống cầu thang, rồi bây giờ vu oan hãm hại Hy Nguyệt.”

Lục Lãnh Phong đứng ở bên cạnh không lên tiếng, khi Finn đi ngang qua thì anh liền đi anh ta tới phòng giám sát để điều tra.

Đối với khách sạn năm sao thì phòng cháy chữa cháy ngoài hành lang cũng có máy quay giám sát.

Lúc đầu, Lục Lãnh Phong xem đoạn phim ghi hình ở hành lang rồi sau đó lại xem ở trong hành lang.

Trong màn hình giám sát, cả hai người đều giằng co mạnh mẽ.

Hy Nguyệt hất tay một cái, Hy Mộng Lan liền ngã xuống. Sau khi quan sát thì đúng là lỗi của Hy Nguyệt, thế nhưng, đây là chuyện ngoài ý muốn, hay là cố ý, cũng không thể biết được.

Sau khi trở về, Lục Lãnh Phong không nói điều gì nữa, chỉ lạnh nhạt lên tiếng: “Tôi và Hy Nguyệt đi về trước, hai người nên nghỉ ngơi sớm một chút đi.”

“Lãnh Phong, con sẽ không trách Hy Nguyệt chứ?” Mẹ Hy lo lắng, hỏi.

“Con xem đoạn ghi hình theo dõi rồi, đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn thôi.” Lục Lãnh Phong nhún vai, hời hợt nói.

Nhìn sắc mặt bình tĩnh của anh, mẹ Hy cũng không hỏi gì nhiều nữa, bà chỉ dặn dò con gái vài câu rồi bọn họ rời đi.

Hy Nguyệt biết, vẻ ngoài bình tĩnh của Lục Lãnh Phong chỉ là ngụy tạo, anh là một người đàn ông được giáo dục tốt vậy nên anh sẽ không ở trước mặt ba mẹ của cô mà trách mắng cô đâu.

Khi đi vào trong xe ô tô, cô liền ngửi thấy mùi bão tố, theo bản năng cô dựa vào cửa sổ xe.

Lục Lãnh Phong vươn bàn tay to lớn, liền xoay người cô lại, không cho cô trốn tránh: “Cô và Hy Mộng Lan ở trong hành lang đã nói những chuyện gì?”

Giọng nói của anh như dòng nước biển ẩn nấp dưới đáy biển trước khi có sóng gió ập tới, dòng nước ngầm dữ dội, và tràn ngập sự chết chóc.

Cô sợ hãi nuốt nước bọt để giảm bớt nỗi sợ trong lòng: “Cô ta hỏi tôi, có phải tôi qua mặt cô ta, ở trước mặt anh nói những điều không hay về cô ta hay không, tôi nói không có. Cô ta không tin, tâm trạng lập tức trở lên kích động, không ngừng kéo tôi, nắm chặt lấy tôi, giống như phát điên. Thậm chí tôi còn không biết là đã có chuyện gì xảy ra với cô ta vậy?”

Đôi lông mày của Lục Lãnh Phong nhăn lại, lộ rõ sự sắc bén trên khuôn mặt anh: “Cô ta tự dưng chạy tới đây nói mấy chuyện không đáng này để làm gì, điều thật kỳ lạ.”

“Đúng vậy, tôi cũng thấy rất kỳ lạ.” Cô mấp máy đôi môi khô khốc, thận trọng nói.

Bình Luận (0)
Comment