Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 622

Chương 622

“Hy Nguyệt, tôi quyết định rồi, dù có dùng biện pháp gì đi nữa, thì tôi cũng phải tìm lại được kí ức của mình, bởi vì tôi cảm thấy trong đoạn kí ức đã mất đó nhất định có em. Biết đâu chúng ta đã từng gặp gỡ, chỉ là em coi tôi như Thời Thạch, chưa từng để tâm đến. Mặc dù em đi rồi, nhưng tôi muốn tìm lại những kí ức thuộc về em, giữ chặt lấy chúng, vĩnh viễn không để chúng mất đi.”

Thứ năm, phòng làm việc của tổng giám đốc Leas, trưởng phòng thiết kế Cheryl cầm một tấm thiệp mời bước vào.

“Sếp, buổi triển lãm đá quý quốc tế lần này, anh có muốn đi xem không?”

“Cô đi là được rồi.” Lục Lãnh Phong nhún vai.

Cheryl mím môi: “Triển lãm lần này có những thương hiệu đá quý mới nổi ở thị trường Bắc An Kỳ, nghe nói bọn họ muốn tiến vào thị trường Châu Á.”

“Nghé con không sợ hổ.” Lục Lãnh Phong nhẹ giọng nói, một chút cũng chẳng thèm để ý.

“Thiết kế của bọn họ thực sự rất độc đáo, lại còn rất sáng tạo, đặc biệt là họ đang đang tiến hành chiến dịch Ngôn ngữ hoa- mật ngọt tình yêu, rất nổi tiếng ở thị trường Bắc An Kỳ.” Cheryl nói tiếp: “Được mệnh danh nhẫn của Oiran, dựa trên một loài hoa thần bí, một năm chỉ nở một lần, thời gian nở hoa chỉ vỏn vẹn một tiếng đồng hồ, nó mang ý nghĩa là làm cho khoảng thời gian đẹp đẽ ngắn ngủi trở thành thời gian vĩnh cửu. Trước khi mẫu nhẫn này được tung ra thị trường, thì đã có rất nhiều người tranh nhau đặt trước.”

“Ngôn ngữ hoa- mật ngọt tình yêu?!” Lục Lãnh Phong nao nao, dòng suy nghĩ hướng về nơi phương trời xa xăm….

“Chủ đề của hôn lễ trước nay đều như vây, vẫn luôn là vĩnh cửu. Những người gặp gỡ nhau, cũng là khi trái tim vướng vào nhau. Chủ đề của kế hoạch lần này là một loạt các mẫu nhẫn trong hệ thống Ngôn ngữ hoa- mật ngọt tình yêu, đem khoảng thời gian đẹp đẽ ngắn ngủi đó trở thành khoảnh khắc vĩnh cửu.”

“Lục Lãnh Phong, anh biết một loài hoa không? Đó là loài hoa bí ẩn hiếm thấy nhất trên thế giới, giống như nụ cười của anh vậy, hiếm thấy đến mức chỉ cần nháy mắt một cái liền biến mất.”

…..

“Sếp, nếu như không còn chuyện gì nữa, tôi xin phép ra ngoài.” Giọng nói của Cheryl đã cắt ngang dòng suy nghĩ của anh, đưa anh trở về với hiện tại, anh nhìn cô với ánh mắt xa xăm: “Nhà thiết kế của Ngôn ngữ hoa là ai?”

“Cô ấy là Elaine, là một nhà thiết kế mới.” Cheryl trả lời.

Lục Lãnh Phong suy nghĩ một lúc: “Tôi cần tất cả thông tin chi tiết có liên quan đến cô ta.”

“Được.” Cheryl gật đầu, bước ra ngoài.

Lục Lãnh Phong dựa vào ghế, lấy tay đỡ trán.

Chỉ cần nghĩ đến Hy Nguyệt thì dây thần kinh toàn thân của anh lại đau đớn kịch liệt, giống như trải qua nỗi đau của việc hành hình lăng trì khắp cơ thể.

Bốn năm rồi, vết thương này dường như vẫn còn rất mới, nó vẫn luôn rỉ máu, trước giờ vẫn chưa hề lành lại.

Anh vẫn không thể chấp nhận, cô cứ như vậy mà đột nhiên rời khỏi anh, không hề báo trước.

Anh chưa cho cô chết, cô sao có thể chết được?

….

Ngày hôm sau, tại Trung tâm thế kỉ thành phố Dương Hà

Hôm nay có rất nhiều thương hiệu đá quý nổi tiếng quốc tế đến tham gia triễn lãm.

Ngay khi Lục Lãnh Phong bước vào, anh liền trực tiếp đi đến khu vực triễn lãm, ở đây sắp tổ chức một buổi biểu diễn trang sức, đây cũng là chương trình chính trong buổi triễn lãm ngày hôm nay.

Bình Luận (0)
Comment