Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 675

Chương 675

Hứa Nhã Phượng là chuyên gia tâm lý học, có một đôi hỏa nhãn kim tinh có thể nhìn thấu lòng người.

Cô không được phép lộ ra một chút sơ hở nào, nếu không chắc chắn sẽ bị cô ấy phát hiện.”

“Mẹ, mẹ về rồi ạ.” Túi sữa nhỏ phấn khích chạy về phía cô, nhảy bổ vào lòng Hy Nguyệt.

Cô đưa tay bế lấy thằng bé: “Bảo bối, có nhớ mẹ không?”

“Dạ.” Đôi má phúng phính mềm mại của Túi sữa nhỏ cọ cọ lên mặt cô, đây là lần đầu tiên thằng bé phải rời xa cô lâu như vậy.

Cô vô cùng yêu thương hôn chụt lên má của túi sữa nhỏ: “Ăn cơm chưa?”

“Cô nhỏ dẫn con đi nhà hàng ý ăn pizza rồi ạ.” Túi sữa nhỏ liếm liếm môi.

Hy Nguyệt dẫn bọn họ quay về phòng, ánh mắt của Hứa Nhã Phượng vẫn chưa rời khỏi người cô giây nào, giống như đang tìm kiếm thứ gì đó.

Con người chỉ cần làm chuyện trái với lương tâm, kiểu gì cũng sẽ có cảm giác chột dạ.

Cô âm thầm nuốt nước bọt, cố hết sức giữ nguyên sự bình tĩnh, đem tất cả mọi cảm xúc đều nhét hết xuống đáy lòng, không để lộ bất kì thứ biểu cảm nào trên khuôn mặt.

Sau khi đi vào phòng, cô liền ngồi xuống chơi cờ cùng túi sữa nhỏ, vừa để ổn định lại tâm trạng, điều chỉnh lại tư duy, để còn đối phó với mấy lời vặn hỏi của Hứa Nhã Phượng.

Túi sữa nhỏ tuy còn nhỏ tuổi nhưng tài nghệ chơi cờ lại vô cùng tinh xảo, đặc biệt là cờ tướng và cờ vây.

Cô mà không suy nghĩ kỹ càng, về cơ bản là đánh không lại thằng bé, mới đi hai ba nước cờ đã bị thằng bé cướp quân rồi.

Sau khi đánh xong một ván cờ, túi sữa nhỏ tự đi về phòng mình, nó muốn gọi cho Lục Lãnh Phong qua Facebook, để báo cho anh tin tốt là nó đã đến thành phố Long Minh rồi.

Hứa Nhã Phượng uống một ngụm cà phê, tầm mắt hướng về phía Hy Nguyệt: “Chị dâu, khách hàng hôm nay cậu gặp là ai thế?”

Hy Nguyệt cong môi cười, cân nhắc trong lòng một lúc rồi mới ngẩng đầu lên nhìn cô ấy: “Nhã Phượng, nói thật với cậu, người khách hàng này là Lục Lãnh Phong. Anh ta muốn tham gia đầu tư, cùng với tớ thành lập một chị nhánh tại Nguyệt Hạ, nếu như tớ không đồng ý, anh ta sẽ khiến tớ không thể lăn lộn trên đất nước này nữa. Tập đoàn Lục Thị có thừa khả năng làm lũng đoạn nghành nghề đá quý này, tớ không muốn cúi đầu trước quyền lực cũng chẳng được.”

Ở mỹ bốn năm, cô cũng học một ít về tâm lý học, chủ yếu là để tiện hơn cho việc quản lý công ty, nâng cao chỉ số thông minh.

Bây giờ cô đang dùng một chiến thuật tâm lý với Hứa Nhã Phượng.

Cô mà cứ giấu giấu diếm diếm, thì càng khiến Hữa Nhã Phượng cảm thấy nghi ngờ, hơn nữa giấy không gói được lửa, việc hợp tác với Leas sớm muộn gì cũng bị công bố ra ngoài.

Chi bằng dứt khoát nói thẳng ra, càng khiến bản thân trở nên thẳng thắn vô tư hơn.

Hứa Nhã Phượng cong môi: “Không phải anh ta định công báo tư thù đấy chứ, có phải anh ta đã biết thân phận thật của cậu rồi không?”

“Anh ta vẫn luôn ở trong trạng thái nghi ngờ, nhưng vẫn không hoàn toàn chắc chắn, cho nên không ngừng do thám tớ, giờ tớ chẳng khác nào đang đi bộ trên băng mỏng. Thật ra, tớ biết anh ta muốn lợi dụng lần hợp tác này để tiếp cận tớ, nhưng tớ chẳng có cách nào để từ chối, nếu không chắc chắn xong đời rồi.” Khóe miệng cô dần dần lộ ra một nụ cười vừa bất lực vừa bi thương. Lục Lãnh Phong đồng ý để cô tiếp tục làm Y Nhược, cho nên sẽ không vạch trần thân phận thật của cô, cũng sẽ không để cho anh em Hứa Thị biết chuyện này, anh sớm đã xác định thân phận của cô.

Anh dường như rất hưởng thụ cảm giác yêu đương vụng trộm này.

Bình Luận (0)
Comment