Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 706

Chương 706

Sau khi ăn trưa, Hy Nguyệt ra khỏi công ty, đi đến bãi đậu xe dưới tầng hầm.

Khải Liên đã ở đó chờ cô ấy.

Chờ xe của bọn họ đi ra.

Hứa Nhã Phượng liền lái xe phía sau, trong đó có Lục Kiều Sam, Hy Mộng Lan và Tiêu Ánh Minh ngồi ở ghế sau.

“Sớm như vậy đã rời nhà rồi, xem ra cô ta gấp gáp đi gặp Lãnh Phong rồi. Người phụ nữ này còn đê tiện hơn cả Hy Nguyệt, đã kết hôn rồi mà còn đi ngoại tình.” Lục Kiều Sam tức giận nói.

“Nhất định là cô ta mê hoặc Lãnh Phong.” Hy Mộng Lan tức giận vô cùng. Nếu như đã đi bắt quả tang, thì nhất nay nhất định phải bắt tận giường.

Đến lúc đó, Hứa Nhã Thanh chẳng lẽ không giết chết cô luôn sao?

Hứa Nhã Phượng từ kính chiếu hậu âm thầm mà bọn họ.

“Tốt nhất các cô nên có bằng chứng chắc chắn, nếu không tôi sẽ không thể nào giải thích anh cả được.”

“Lục Lãnh Phong âm thầm đến Thành Đô, ngoài tìm cô ta ra còn có thể tìm được ai nữa?” Tiêu Ánh Minh cong môi nói.

“Có thể là vì chuyện khác, tập đoàn Đế Vương cũng có chi nhánh ở Thành Đô.” Hứa Nhã Phượng thản nhiên nói.

“Không thể sai được, chị dâu của cô thật lợi hại. Khi anh trai cô không có nhà, lại đi ngoại tình với người đàn ông khác và cho anh cô mọc sừng. Nếu anh trai cô biết, không biết anh trai cô sẽ tức giận đến mức độ nào?” Lục Kiều Sam nghiến răng nghiến lợi nói.

Hứa Nhã Phượng nhún vai, vẻ mặt mờ mịt: “Bắt trộm thì phải bắt được tang chứng vật chứng, bắt quả tang thì cũng phải bắt được cả đôi. Tất cả chỉ là suy luận của các cô thôi. Khi nào có chứng cứ thì hẵng nói đi.”

Cô giữ khoảng cách nhất định, tránh để Hy Nguyệt phát hiện ra.

Xe của Hy Nguyệt rẽ vào một góc ngã tư phía trước và dừng lại ở Siêu thị Hoa Nhuận, có vẻ như cô ấy đang đi siêu thị để mua đồ.

Họ cũng lái xe vào bãi đậu xe và yên lặng chờ đợi.

Hy Nguyệt đi một lúc lâu mới quay lại, trên tay mang theo hai cái túi ni lông.

Khi cô đi bộ trở lại, cách xe của Hứa Nhã Phượng không xa, nên về cơ bản bọn họ có thể nhìn thấy đồ bên trong.

Một chiếc đựng đầy trái cây, chiếc còn lại đựng đầy băng vệ sinh.

Một tia sắc bén lóe lên trong mắt Hứa Nhã Phượng.

Nhìn thấy xe của Hứa Nhã Phượng lái đi, cô vội vàng theo sau.

Xe chạy tới ngoại ô, tiến khu vực biệt thự, dừng lại trước một căn biệt thự.

Hy Nguyệt xách một túi hoa quả vào, chiếc túi để lại trên xe, hình như là tự mua cho mình.

Hy Mộng Lan lập tức đẩy cửa xe: “Chúng ta mau vào đi.”

Lục Kiều Sam nắm lấy tay cô: “Cô loạn cái gì? Hiện tại đi vào bọn họ sẽ bịa ra trăm cái cớ để chối tội. Chờ nửa canh giờ, đợi bọn họ lên giường, chúng ta mới vào bắt quả tang.”

Tiêu Ánh Minh gật đầu: “Đúng vậy, phải bắt tận tay bọn họ, cho bọn họ hết đường chối cãi.”

Họ nhìn đồng hồ,chán nản chờ đợi trên xe.

Trên cửa số có rèm cửa chạm đất tầng hai, xuất hiện bóng dáng của Hy Nguyệt.

Cô kéo rèm cửa và che kín toàn bộ cửa sổ, không để lại khoảng trống nào cả.

Bình Luận (0)
Comment