Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 716

Chương 716

“Cô có chắc rằng Y Nhược là Hy Nguyệt không?”

“Tôi không chắc, vì vậy tôi mới đến tìm cô.” Hy Mộng Lan nhún vai.

“Nhất định phải tìm hiểu kỹ xem, nếu cô ta thực sự là Hy Nguyệt, cô ta sẽ chết chắc rồi.” Lục Kiều Sam nắm chặt tay, một tia sáng lạnh lẽo rất ảm đạm xẹt qua mắt cô.

Hy Nguyệt chỉ ở lại một ngày, sau đó cùng các con trở về Thành Đô.

Lục Kiều Sam và Hy Mộng Lan cũng đến rồi, khi xuống máy bay, họ đi thẳng đến tìm Hy Nguyệt.

Hy Nguyệt không ngờ bọn họ sẽ quay lại lần nữa, không tự chủ được cau mày rồi kêu quầy lễ tân chặn không cho bọn họ vào.

Hai người không bỏ cuộc, quyết đợi ở bãi đậu xe, Hy Nguyệt nhất định phải đi xuống.

Khi Hy Nguyệt bước ra khỏi thang máy, họ đã nhanh chóng chạy tới.

“Cô Hứa, lần trước chúng tôi đã tự tiện làm phiền cô, chúng tôi cảm thấy vô cùng có lỗi nên muốn mời cô một bữa để thể hiện sự xin lỗi.” Hy Mộng Lan nói.

Hy Nguyệt nhàn nhạt liếc nhìn bọn họ.

Những người phụ nữ này tụ lại với nhau, hẳn là không có chuyện gì tốt đẹp cả, nhất định bọn họ đang âm mưu một điều gì đó bí mật.

Cô sẽ không bị lừa.

“Xin lỗi, hôm nay tôi có hẹn rồi.”

Cô đang muốn lên xe, Lục Kiều Sam đã bước tới dừng trước cửa xe: “Cô Hứa, chúng tôi có chuyện rất quan trọng muốn nói với cô. Nếu cô không tới, cô nhất định sẽ hối hận.”

Khải Liên tiến lên, định kéo Lục Kiều Sam đi, nhưng lại bị Hy Nguyệt ngăn lại: “Không cần phải ăn, chúng ta tìm một quán trà ngồi đi.”

Lục Kiều Sam và Hy Mộng Lan nhìn nhau, khóe miệng gợi lên một tia giễu cợt.

Ba người đến một nhà hàng trà kiểu Anh, Hy Mộng Lan yêu cầu một phòng riêng.

“Có gì muốn nói thì cứ nói đi, đừng vòng vo nữa.”

Lục Kiều Sam nháy mắt với Hy Mộng Lan, sau đó Hy Mộng Lan liền nói: “Nghe nói cô Hứa đi Giang Thành. Cô tới Giang Thành làm gì?”

Hy Nguyệt trong lòng hơi sửng sốt, tin tức của hai người này nhanh nhẹn đến vậy sao, chẳng lẽ họ cho người bí mật theo dõi cô?

Họ bắt đầu nghi ngờ thân phận của cô rồi sao?

“Không thân thích cũng không lý do, tôi làm việc gì có liên quan đến các người không?” Cô lạnh lùng chế nhạo.

Hy Mộng Lan cong môi: “Vốn dĩ không sao, nhưng nếu cô đi gặp dì hai của tôi, vậy thì có vấn đề rồi đó Cô không phải em gái Hy Nguyệt của tôi, làm sao mà biết được dì hai của tôi?”

Hy Nguyệt sắc mặt không đổi, cố gắng hết sức để giữ bình tĩnh: “Cô Hy, cô đang đùa sao? Hai ngày qua tôi có đi công tác, còn chưa đến Giang Thành, huống chi là biết dì hai của cô. Nhưng mà, thật không thể ngờ rằng cô lại quan tâm đến hành tung của tôi nhiều như vậy. Cô muốn làm gì? ”

Cơ trên mặt Hy Mộng Lan hơi co giật: “Tôi không quan tâm đến hành tung của cô, nhưng tôi có một người họ hàng tình cờ sống ở khu đó. Bà ấy đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy cô, vì bà ấy nghĩ rằng đã gặp ma quỷ rồi, vì vậy bà ấy đã vội gọi điện thoại cho tôi.”

Hy Nguyệt duy trì vẻ mặt bình tĩnh: “Cô có chắc người bà ấy nhìn thấy là tôi không?”

Bình Luận (0)
Comment