Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 796

Chương 796

“Mẹ ơi, con đau quá…”

“Không sao đâu, con đừng sợ, bây giờ mẹ sẽ gọi điện cho bác sĩ lấy mảnh thuỷ tinh trong chân chân con ra luôn” Trái tim của Hy Nguyệt như một quả bóng, cố gắng giữ cho mình bình tĩnh, cô không được hoảng sợ, nếu cô sợ thì thằng bé sẽ càng sợ hãi hơn.

Cô run rẩy gọi 120.

Cô bảo mẫu vội vàng mang thuốc cầm máu tới.

Mảnh vỡ đâm sâu đến mức bọn họ không thể tự tiện rút ra được, phải đợi bác sĩ đến, cứ cầm máu trước đã.

Người mở cửa không phải Lục Lãnh Phong mà là cô hầu gái, vừa rồi cô ra vườn tưới hoa.

Thấy đứa nhỏ bị thương, cô vội vàng gọi điện thoại cho Lục Lãnh Phong, nhưng bị Hy Nguyệt ngăn lại, “Không, con tôi không anh ta phải lo lắng.”

Bệnh viện nhân dân Long Minh.

Kiều An ngồi trên ghế đợi rất lâu, cũng không gọi vào số điện thoại của cô ta, chỉ khi thấy Lục Lãnh Phong đi tới, cô mới đưa thẻ cho y tá.

Gia đình Lục có bệnh viện tư nhân của nhà mình, nhưng Kiều An đã cố tình chọn nơi này.

Bởi vì cô đã hỏi trước, Hoa Phi đang thực tập ở đây, tối nay cậu ta có ca trực.

Lục Lãnh Phong đi tới, sờ lên cái trán đang rất nóng của cô ta.

“Vết thương hẳn là bị nhiễm trùng, sao em lại bất cẩn như vậy?”

“Em xin lỗi.” Kiều An cụp mắt xuống với vẻ đáng thương.

Trong phòng cấp cứu ngoại khoa, nhìn thấy anh rể đưa một người phụ nữ xa lạ đi qua, Hoa Phi bị sốc nặng, trong mắt hiện lên vẻ không tin nổi.

Lục Lãnh Phong cũng không ngờ sẽ gặp được Hoa Phi ở đây.

Nhưng bây giờ không phải lúc để giải thích, vết thương của Kiều An bị nhiễm trùng và cô ta đang sốt cao, phải giải quyết trường hợp của cô ta càng sớm càng tốt.

Hoa Phi yêu cầu Kiều An phải rửa sạch vết thương trước, sau đó mở lọ thuốc chống viêm ra rồi bắt đầu truyền nước.

Từ phòng cấp cứu đi ra, khóe mắt Kiều An sắc bén quét qua cánh cửa, người bước ra từ xe cấp cứu chính là Hy Nguyệt!

Cô ta mừng thầm trong lòng, không ngờ cô cũng sẽ đến, chính là ông trời đã giúp cô ta, cô ta cũng không cần để Hoa Phi truyền đạt lại nữa.

Xoa xoa hai bên thái dương, cô ta cố ý giả vờ choáng váng, đột nhiên ngã vào trong vòng tay của Lục Lãnh Phong, “Cẩn thận một chút, em rất khó chịu à.”

“Ngồi xuống nghỉ ngơi một lát đi.” Lục Lãnh Phong đỡ cô ta ngồi xuống ghế, cô ta cố ý nghiêng đầu rồi dựa vào vai anh.

Hy Nguyệt bước vào khoa cấp cứu, vô tình liếc nhìn thấy bọn họ.

Trong nháy mắt, trái tim cô đã hoàn toàn trở nên lạnh lẽo.

Họ thực sự rất tình cảm, giống như một cặp tình nhân.

Cô cảm thấy choáng váng và đau đớn như thể có một con dao găm đâm vào tim cô, không ngừng đâm chọt vào trong trái tim cô, làm cho trái tim cô âm ỉ rỉ máu.

Tuy nhiên, cô biết rằng cơn đau chỉ là tạm thời, sau lúc đó thì cô sẽ vô cảm, không muốn bận tâm đến bọn họ nữa.

Bình Luận (0)
Comment