Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 890

Chương 890

Cô nghiêng đầu, vẻ mặt rất ngây thơ, rất đơn thuần, không có một chút mưu mô, vô hại.

Đây cũng là trạng thái mà Tần Nhân Thiên muốn, chỉ có như vậy mới có thể khống chế cô trong lòng bàn tay mình: “Em gái, anh hỏi em, anh ta có chân, có bóng không?”

“Có, tứ chi đầy đủ, giống như người sống vậy. Nhưng học thuyết linh dị có nói, ma quỷ có những hình thái khác nhau, không nhất định phải tồn tại như sóng điện não, biết đâu anh ta hóa thành hình người thì sao.” Cô chậm rãi vặn lại.

Tần Nhân Thiên á khẩu một lát, đổ mồ hôi dữ dội, người phụ nữ này có trí tưởng tượng quá phong phú, tại sao không trở thành nhà biên kịch?

“Em gái, như vậy đi, lần sau khi nhìn thấy anh ta, em cứ quan sát thật kỹ, hành vi cử chỉ của anh ta coi thử có giống như người sống không.”

“Được.” Hy Nguyệt gật đầu.

Sau khi im lặng một lúc, Tần Nhân Thiên rót cho cô một ly rượu: “Em gái, chúng ta uống một ly nhé?”

Hy Nguyệt cảm nhận được anh ta đang dò xét cô, nhún vai, thản nhiên nói: “Em không uống được, tế bào não bị tổn thương, ngày nào cũng phải uống thuốc, không được dính một giọt rượu.”

Tần Nhân Thiên nhàn nhạt liếc cô một cái: “Mọi người đều đang truyền tin, nói là em mang thai rồi.”

Hy Nguyệt cười khẩy một cái, giống như đang chế nhạo những lời đồn đại kia: “Em đang uống thuốc, sao có thể mang thai được? Hơn nữa trước khi làm rõ chuyện của anh Thạch, em sẽ không để mình mang thai con của Lục Lãnh Phong.”

Cô cư xử rất tự nhiên, giọng điệu cũng rất bình tĩnh, không có quá nhiều cảm xúc sắc thái, cô chỉ đơn giản là đang giải bày những suy nghĩ trong lòng.

Tần Nhân Thiên bật cười nói: “Thật ra cũng nên cẩn thận một chút, suy cho cùng liên quan đến hạnh phúc cả đời của em, dừng chọn sai người đàn ông có thể gửi gắm cả đời.”

Cô tinh nghịch lè lưỡi ra, nói: “Anh đã là anh trai em, anh phải thay em giữ chặt người đó đấy.”

“Tất nhiên rồi.” Nụ cười trên mặt Tần Nhân Thiên càng sâu.

Sau đó, Hy Nguyệt đứng dậy rời đi, đổi một chỗ, im lặng quan sát lời nói và việc làm của anh ta.

Ánh mắt cô càng lúc càng thâm trầm, càng lúc càng trở nên sắc bén, cất giấu tất cả tâm tư vào trong lòng.

Khi cô trở về biệt thự, Lục Lãnh Phong vừa mới dỗ túi sữa nhỏ đi ngủ.

Anh cố ý không tham gia bữa tiệc này, có anh ở đó, Tần Nhân Thiên sẽ càng thận trọng, sẽ không dễ dàng lộ ra sơ hở.

Sau khi trở về phòng, Hy Nguyệt nghiêm giọng buồn bã nói: “Em phát hiện Tần Nhân Thiên hôm nay hoàn toàn khác với trước đây, giống như biến thành một con người khác vậy, rất có thể anh ta đã hồi phục trí nhớ. Nhưng người trên đảo ở cùng em chắc chắn không phải anh ta, người đó rất giống Thời Thạch, ngay cả cử chỉ lời nói đều rất giống anh ấy. Hơn nữa khoảng thời gian đó không phải anh luôn phái người theo dõi Tần Nhân Thiên sao? Anh ta ở bên ngoài không thể nào có thuật phân thân được.”

Đây cũng là điều mà Lục Lãnh Phong không hiểu nên đã cử người âm thầm theo dõi Tần Nhân Thiên chứ không phải trực tiếp tìm anh ta tính sổ.

“Anh nhất định sẽ điều tra rõ chuyện này, xem thử rốt cuộc là ai đang giở trò quỷ, chán sống rồi sao.”

Gần tới ngày kết hôn, tâm tình của Lục Kiều Sam càng ngày càng nôn nóng.

Cô ta thà cô đơn cả đời, cũng không muốn gả cho Lưu Tinh Bảo.

Đều tại Hy Nguyệt phá hủy mối nhân duyên tốt đẹp của cô ta và Tần Nhân Thiên, thật muốn lột da, rút gân, uống máu cô ta để giải mối hận trong lòng.

Bình Luận (0)
Comment