Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng

Chương 909

Chương 909

“Cây ngay không sợ chết đứng, cô muốn thế nào thì tùy cô.” Hy Nguyệt cười nhạo, đóng cửa “bốp” một cái, cô đã chán ngửi cái mùi xạ hương ghê tởm trên người cô ta rồi.

Khuôn mặt của Lục Kiều Sam giống như bị cánh cửa đập vào trở nên vô cùng vặn vẹo. Xem ra cashc này không được, mùi xạ hương quá nồng, Hy Nguyệt vừa ngửi thấy đã nhận ra. Cô phải tìm cái gì đó cho dù cô ta có ngửi cũng không thể phân biệt ra, trong vô thức khiến cô ta sinh non.

Bà cụ, Lục Vinh Hàn và Tư Mã Ngọc Như buổi tối mới tới nông trại.

Đây là lần đầu tiên nhà họ Lục tổ chức họp gia đình ở phòng họp ở nông trại, cuộc họp lần này do cô nhỏ nhà họ Hoa chủ trì.

Lục Lãnh Phong cận thận chuyển một chiếc ghế sofa lại đây cho vợ ngồi, anh sợ cô ngồi ghế cứng không thoải mái.

Khuôn mặt bà Lục lộ rõ vẻ khó coi, hành động này của anh trong vô hình trung đã đối nghịc với bà ta.

Cô nhỏ đầu tiên phát lại video giám sát, đây là bằng chứng cứng rắn nhất.

Đáy mắt bà Lục thoáng hiện lên sự nham hiểm hung ác, “Các người thấy rõ rồi chứ, rõ ràng cô ta có thể ngăn không để Kiều Sam ngã, hoặc đưa tay đỡ Kiều Sam, như vậy Kiều Sam sẽ không ngã xuống đất nhưng cô ta không, ích kỷ tránh sang một bên. Có thể thấy nó độc ác, ích kỷ đến mức nào.”

Lục Lãnh Phong nhíu mày, anh cảm thấy tức giận vô cùng, để vợ anh đỡ Lục Kiều Sam? Lục Kiều Sam cao 1m75, cao hơn Hy Nguyệt tận nửa cái đầu, nếu như vợ anh không tránh ra, kết quả duy nhất đó chính là sẽ bị Lục Kiều Sam kéo ngã cùng, trở thành đệm thịt cho cô ta.

“Mẹ, con gái mẹ đang mang thai, vậy vợ con cũng mang thai. Là một người mẹ, bổn phận và bản năng lớn nhất của cô ấy là bảo vệ con mình. Điều duy nhất cô ấy nên làm là bảo vệ con của chúng con, chứ không phải cứu người ngoài.”

“Người ngoài?” Khuôn mặt bà Lục vặn vẹo “Kiều Sam là chị ruột của anh, sao anh có thể nói nó là người ngoài được chứ?”

Lục Lãnh Phong hừ lạnh, ánh mắt lạnh thấu sương, “Đứa nhỏ trong bụng Hiền Phương là cháu ruột của mẹ, mẹ đã từng nghĩ tới an nguy của đứa bé chưa?”

Bà Lục cong môi, “Còn chưa xét nghiệm AAND có phải cháu ruột của tôi hay không còn chưa xác định được, mà cô ta cũng chưa phải chưa từng ngoại tình. Nhưng đứa bé trong bụng Kiều Sam nhất định là cháu của tôi.”

“Chị dâu, trước tiên không nói đến chuyện huyết thống. Kiều Sam dáng người cao hơn Hiền Phương, chị bảo Hiền Phương đỡ lấy Kiều Sam, đấy là chuyện không thể, không hẳn hoi cả hai đứa đều có thể sẩy thai.”

“Đúng vậy, lúc gặp nguy hiểm, hiển nhiên mọi người sẽ theo bản năng bảo vệ con của mình, cho dù là ai cũng sẽ làm như vậy.” Mợ ba gật đầu.

Bà Lục giận dữ liếc mắt nhìn hai người họ, hai người họ nhất định thấy bà cụ ngồi ở đây nên mới âm thầm bênh vực Hy Nguyệt nhằm lấy lòng bà cụ.

Trong lòng bà ta còn ước gì Hy Nguyệt sẩy thai, có không ít người phụ nữ có thể đẻ cháu cho bà ta. Nhưng ả đàn bà hạ đẳng Hy Nguyệt này không có tư cách, cho dù nó có sinh cũng chỉ là tiện chủng.

“Tôi không cần cô ta đỡ được Kiều Sam, tôi chỉ cần cô ta kéo Kiều Sam một cái là được. Các người nhìn kỹ video theo dõi mà xem, cô ta tránh sang bên cạnh đã vô cùng an toàn rồi, chỉ cần cô ta duỗi tay ra kéo Kiều Sam một cái, nói không chừng Kiều Sam có thể đứng vững, sẽ không ngã như vậy. Còn cả ả vệ sĩ bên cạnh cô ta nữa, người bị ngã cô ta không đỡ lại đỡ người không ngã, ả làm cái quái gì vậy chứ? Nếu như không nghe người khác sai bảo cố ý đứng im ở đó, chính là cực kỳ đần độn, nên đuổi ả ta đi ngay, biến khỏi đây ngay lập tức.”

Ánh mắt của Lục Lãnh Phong càng thêm âm u và thâm trầm, trong đôi mắt ấy lúc này chỉ có ánh lửa giận dữ đang cháy bập bùng. “Nhiệm vụ của cô ấy là bảo vệ Hiền Phương, những người khác cô ấy sẽ không quan tâm, cho dù là con đi chăng nữa cũng như vậy.”

Bình Luận (0)
Comment