Ngày hôm sau.
Các tờ báo lớn của giới giải trí, tuần san giải trí thậm chí các tờ báo tài chính và kinh tế lớn cũng đều đăng mấy tấm ảnh chụp vô cùng nổi bật kia, nhất là bức ảnh về ngôi sao điện ảnh quốc tế San San và một đứa bé, còn có mấy tấm ảnh San San và Âu Dương Thần chụp trước đám đông, quan trọng nhất là tấm ảnh so sánh giữa Âu Dương Thần và đứa bé này, người có con mắt tinh đời vừa nhìn thấy đã biết hai người kia chắc chắn là cha con. Một người là ngôi sao giải trí một người là đế vương thương mại, hai người kia bất kể là ai cũng đều có giá trị kinh tế to lớn, nhưng ngại cái là thân phận của Âu Dương Thần, tuần san giải trí này cũng không đưa tin một mình, mặc dù đây là tin có thể hạ bút thu tiền trên trời vào, nhưng lăn lộn trong giới giải trí nhiều năm như vậy, đương nhiên biết để so sánh với Âu thị. Anh ta chẳng qua chỉ là một tòa soạn nhỏ, tất nhiên là không dám chống lại bọn họ, tránh cho đến lúc đó tiền không kiếm được, công ty lại còn bị đóng cửa, vì thế anh ta bán tin tức này cho các tòa soạn báo lớn, còn có đối thủ cạnh tranh với mình nữa. Nói cho oai là có tiền mọi người cùng kiếm, thật ra cũng chính là có nguy hiểm mọi người cùng nhau gánh vác, như vậy cũng có thể tạo ra một cơn sóng lớn, đối với bọn họ mà nói là trăm lợi mà không có một hại, vì thế lần này chuyện bí mật bị bóc trần, ở thành phố A thậm chí cả quốc tế đều bắt đầu dậy sóng.
“Oa, thật sự là tổng giám đốc và San San ngay cả đứa nhỏ cũng đã có rồi. Khó trách San San có thể là nữ chính trong phim “Chờ em về nhà,” thì ra quan hệ không phải là ít.”
“Không phải chứ, tôi nghe nói hai ngày trước có một người con gái đến tìm tổng giám đốc, tổng giám đốc cưng chiều cô ấy đủ mọi thứ? Nghe nói là nữ thần may mắn củacả Âu thị. Tổng giám đốc nhìn thấy cô ấy là cười, còn làm cơm chiên trứng cho cô ấy nữa? Các người nói tổng giám đốc cười với cô gái kia, đặc biệt còn làm cơm chiên trứng nữa. Tôi cảm thấy người con gái này rất có hi vọng.”
“Tôi thấy đây có thể là giả, nghe nói người con gái này hơi ngốc nghếch, cậu xem San San này ngay cả thái tử cũng đã có, vị trí lại càng vững chắc hơn.”
“Các cậu nói có phải tổng giám đốc thích chính là người con gái mấy ngày hôm trước đến tìm anh ấy hay không, nhưng lại có đứa bé với San San, nên mới bồi thường cho cô ấy. Giấu mẹ con bọn họ đi không.”
“Ặc, điều này cũng có khả năng đó chứ? Cậu nói xã hội bây giờ các công tử có tiền không phải đều như thế sao, nhưng không phải tổng giám đốc của chúng ta không thích phụ nữ ư? Thế nào mà bây giờ lại đột nhiên mọc lên hai người phụ nữ đây cơ chứ, quả nhiên dũng mãnh quá.”
“Đừng nói nữa, đừng nói nữa, tổng giám đốc đến đấy.” Một người con gái gác cửa chạy lại, trong thoáng chốc cả đám nhiều chuyện đều ngừng lại, chỉ còn lại sự câu nệ như cũ.
“Xin chào tổng giám đốc.” Đồng thời lên tiếng chào hỏi.
“Ừm.” Hôm nay lần đầu tiên Âu Dương Thần lên tiếng trả lời, thật sự là vì hôm nay tâm tình tổng giám đốc Âu Dương của chúng ta rất tốt, đêm qua thật vất vả mới ăn được Hân Nhi, mọi người đều nói đàn ông chưa thỏa mãn dục vọng thật đáng sợ, như thế thì tâm tình người đàn ông được ăn no quả nhiên là sung sướng. Mặc dù Âu Dương Thần chưa ăn đủ, vì sợ làm vết thương của Hân Nhi đau thêm, nên cũng chỉ làm vài lần, điều này đối với người đàn ông cấm dục năm năm quả là chưa đủ. Nhưng cũng có thể nói đối với người đàn ông cấm dục năm năm, có được chút lợi ích cũng là sung sướng lắm rồi, đây chính là tình hình thực tế của Âu Dương Thần hiện nay. Nhưng anh cảm giác sao hôm nay ánh mắt của mọi người có chút là lạ, Âu Dương Thần không khỏi hoài nghi có phải sáng nay ra cửa quá nhanh, trên mặt hoặc trên quần áo có gì đó kỳ quái không.
Tới văn phòng, còn đặc biệt chạy vào toilet trước xem bản thân có gì thay đổi hay không, xác định bản thân không có chỗ nào kỳ lạ mới bắt đầu làm việc.
“Tổng giám đốc, buổi sáng chín giờ có cuộc họp đàm phán dự án… ba giờ chiều có cuộc họp bàn về hợp tác dự án với tổng giám đốc công ty Sâm Đạt. Ngoài ra, tổng giám đốc, có muốn xử lý chuyện này không ạ.” Thư ký Vu nói hết tất cả lịch trình của ngày hôm nay với Âu Dương Thần, mới cẩn thận rút ra cuốn tuần san lá cải và mấy tờ báo, đưa cho Âu Dương Thần xem, dù sao đây cũng là chuyện riêng của Âu Dương Thần.
“Đây là cái gì?” Âu Dương Thần cầm lấy tờ báo nhìn nhìn, lập tức mở to mắt nhìn ảnh chụp so sánh Lê Tư Thần với mình, nhất thời cũng giật nảy mình, nhìn một nhỏ một lớn, từ ánh mắt đầu tiên Âu Dương Thần đã biết đây là đứa bé của mình, nhưng mà San San…. Điều đó có liên quan gì đến San San, bạn đang đọc truyện của diiendanlequydon.com, tin tức này là ai đào ra. Anh rất khẳng định anh chỉ từng phát sinh quan hệ với mình Hân Nhi, chẳng lẽ bản thân mình quên mất gì đó? Đứa bé này rốt cuộc là từ đâu xuất hiện….
“Tổng giám đốc, hôm nay các tuần san tờ báo lớn đều đưa tin tức này, trong thời gian ngắn chỉ sợ là không khống chế được, thậm chí các trang web lớn cũng đưa tin chuyện này, ngài xem…..”
“Đứa bé này là ai?” Âu Dương Thần lạnh lùng thốt lên câu này, mặc dù nhìn thấy đứa nhỏ này anh cũng biết là con trai của mình, nhưng nghĩ tới Hân Nhi….
Ặc. Tổng giám đốc, là vật bản thân ngài để lại vậy mà còn đi hỏi tôi là ai? Đây… sao tôi trả lời ngài được. Thư ký Vu lập tức sửng sốt.
“Gọi San San về đây, cố gắng hết sức tìm được đứa bé này, nhanh lên một chút. Hủy bỏ toàn bộ cuộc họp, bây giờ tôi phải về nhà.” Lúc này đây Âu Dương Thần chỉ nghĩ nếu Hân Nhi thấy được, sẽ thế nào? Mặc dù tình trạng bây giờ của Hân Nhi có thể không hiểu được những thứ này, nhưng mà, Âu Dương Thần vẫn không muốn để Hân Nhi có chút khổ sở và đau lòng nào. Bây giờ Âu Dương Thần không chấp nhận có chút mối nguy nào để mất Hân Nhi.
“Tổng giám đốc….”
“Phu nhân, tổng giám đốc anh ấy….”
“Bành.”
“Mẹ…. sao mẹ lại tới đây.” Âu Dương Thần vừa muốn đi ra cửa liền nhìn thấy Trình Tâm xông vào.
“Thư ký Vu, cậu ra ngoài trước đi.” Trình Tâm mỉm cười với thư ký Vu.
“Vâng, phu nhân.”
“Ngồi đi.”
“Mẹ, có chuyện gì sao? Con có chút việc gấp phải đi ra ngoài.” Âu Dương Thần vẫn ngoan ngoãn ngồi xuống, nhưng vẻ mặt khó nén được sự lo lắng, Hân Nhi nhìn thấy những thứ đó chưa?
“Là vì như vậy sao?” Trình Tâm lôi ra một tờ báo, hiển nhiên chuyện của Âu Dương Thần chiếm hết cả trang báo.
Âu Dương Thần im lặng…..
“Thần nhi, con và San San thật sự là như vậy ư? Nhưng mà San San là bạn tốt nhất của Hân Nhi.” Trình Tâm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói, với người con dâu Hân Nhi này, Trình Tâm thật lòng yên mến, đương nhiên sẽ cảm thấy giận dữ bất bình vì Hân Nhi. Mặc dù Hân Nhi đã mất, nhưng nếu Hân Nhi biết bạn tốt nhất của mình và chồng mình ở cùng một chỗ thì sẽ rất tuyệt vọng, loại chuyện này là Trình Tâm căm hận nhất.
“Mẹ, con và San San chẳng có chuyện gì cả, vợ của con chỉ có một mình Hân Nhi.” Âu Dương Thận lạnh giọng nói, về sự nghi ngờ của mẹ đối với bản thân mình thật sự có chút không cam lòng. Từ đầu tới cuối anh đang trong cơn ngỡ ngàng, lực này đánh vào thật sự sâu quá.
“Đứa bé này đâu ra? Không phải con không nhìn ra được đây là đứa bé của con chứ, có muốn mẹ lấy tấm ảnh hồi nhỏ của con ra so sánh không.” Trình Tâm chỉ vào hình chụp phần mặt của Lê Tư Thần nói.
“Con cũng không biết đứa bé là ai?” Âu Dương Thần thành thật nói, quả thực anh không biết đứa nhỏ này là ai, trong nhận thức của Âu Dương Thần anh thật sự chưa từng phát sinh quan hệ với người phụ nữ khác, về đứa nhỏ này anh mù tịt.
“Con không biết đứa bé này là ai ư?” Trình Tâm hoảng sợ kêu lên, con trai con có cần phải hư hỏng thế không? Con của mình mà cũng không biết nó là ai? Con dứt khoát nói mẹ con là ai cũng không biết luôn đi.
“Mẹ mặc kệ con có biết hay không, nhanh tìm ra đứa bé này, kiểm tra DNA, nếu thật sự là cháu trai nhà họ Âu Dương, vậy thì đón vế, về phần mẹ nó con tự xem mà làm.” Cuối cùng Trình tâm cũng hạ thông điệp, cháu trai nhà Âu Dương không có khả năng ở bên ngoài, cần phải đón về, hơn nữa đoán chừng sự si tình của Âu Dương Thần với Hân Nhi thì bản thân mình cũng khó có đứa cháu khác.
“Con đã biết.” Âu Dương Thần cũng nghĩ như vậy, bất kể tình hình như thế nào cũng nhất định phải nhìn thấy đứa bé rồi mới nói tiếp được, thế giới rộng lớn không gì không có, có thể đứa bé này cũng không phải là của mình. Nhưng anh rất chắc chắn đây không phải là đứa bé của anh cùng San San.
“Còn nữa, Thần nhi, nghe nói mấy hôm trước có bé gái tới tìm con, sao lại thế này?” Trình Tâm đã sớm nghe nói mấy hôm trước có một mỹ nữ tuyệt đẹp tới tìm Âu Dương Thần, nghe nói Âu Dương Thần rất cưng chiều người con gái này, lúc đó Trình Tâm cũng không tin tưởng lắm, mình rất hiểu con mình.
“Mẹ, là Hân Nhi, cô ấy đã trở về.”
Cái gì…..
“Âu Dương Thần, con nói Hân Nhi không chết, nó đã trở về sao?” Trình Tâm cho dù sóng to gió lớn cũng vượt qua được, nhưng khi nghe thấy tin này vẫn không tránh khỏi hết sức kinh ngạc, còn có vô cùng vui sướng.
“Dạ, đúng vậy.”
“Ai chà, con đứa nhỏ này sao không nói sớm, con không biết mẹ của con rất thích Hân Nhi à, bây giờ đâu rồi? Hân Nhi đang ở đâu, mẹ đi thăm nó.” Trình Tâm kích động nói.
“Mẹ, mẹ đừng vội, Hân Nhi vì cứu con mà bị thương, bây giờ đang dưỡng sức, qua thời gian ngắn nữa cô ấy khỏe lên con sẽ mang cô ấy về thăm mẹ.” Bây giờ Hân Nhi thành ra như vậy, mẹ nhìn thấy nhất định sẽ đau lòng, điều này cũng là nguyên nhân Âu Dương Thần không báo tin Hân Nhi trở về cho Trình Tâm biết.
“Vậy được rồi, Thần nhi, con nhất định phải xử lý tốt chuyện đứa nhỏ và Hân Nhi, bây giờ Hân Nhi rất vất vả mới trở về, con cũng không thể phụ lòng nó.” Trình Tâm vẫn còn lo lắng dặn dò.
“Mẹ, con đã biết, con đi về trước đây.”
“Được rồi, mau đi đi.”
Nước Pháp.
“Tiểu Thần, con xem này….” Sáng sớm Lê Cận đã nhìn thấy tờ báo này, đây là tờ báo tài chính kinh tế, là một tờ báo Lê Cận vẫn xem hàng ngày, nhưng khi nhìn thấy Tiểu Thần và San San còn có ảnh chụp so sánh của Âu Dương Thần, lập tức Lê Cận nổi trận lôi đình, nghĩ tới bạn gái của mình bị vu khống thành mẹ của cháu ngoại trai, tâm tình có thể tốt được sao? Thật ra lúc tức giận Lê Cận cũng không nói gì, chuyện này đoán chừng xem như là sự kiện quạ đen (xui xẻo) nhất mà anh gặp phải. Nhưng ngược lại nghĩ tới Tiểu Thần, trải qua chuyện này chỉ sợ thân phận của Tiểu Thần không giấu giếm được nữa rồi.
“Ừm, rất mới mẻ.” Lê Tư Thần nhìn tờ báo trong tay vẻ mặt cũng không thay đổi gì mấy, chỉ nhàn nhạt nói một câu rất mới mẻ, rất có tài. Đây là tạp chí tài chính và kinh tế khá uy tín, ngoài ra một số tuần san lá cải lại càng khoa trương hơn, bịa ra đủ chuyện tình cảm xa xưa của Âu Dương Thần và San San, còn nói Âu Dương Thần và Lê Tư Thần thiếu tình cha con. Cắt, người ta vốn là chưa từng gặp mặt được không, đây là lần đầu tiên Âu Dương Thần biết sự tồn tại của tiểu gia hỏa, có thể thấy được, sức mạnh đám nhiều chuyện quả nhiên là vô hạn.
“Đã đến nước này, con còn có tâm tư nói hắn có tài, con cũng không xem bọn hắn viết như thế nào, lung ta lung tung.” Đặc biệt nói San San của anh vì Âu Dương Thần làm đủ mọi chuyện càng khiến Lê Cận tức giận. Đây chính là bạn gái anh đó, dựa vào cái gì mà nói cô ấy và Âu Dương Thần có dính dáng đến nhau chứ. Lê Cận thậm chí đang có suy nghĩ nếu không thì nhanh chóng lừa gạt San San về nhà, tiện thể tuyên bố với thiên hạ một chút, anh mới là bạn trai chính quy của San San.
“Tiểu Thần, con đã chuẩn bị tốt để nhận anh ta sao?” Lê Cận hỏi, chứng kiến phản ứng của Tiểu Thần đoán chừng là đã có quyết định rồi.
“Không phải thế, mẹ ok là con cũng ok.” Lê Tư Thần nhàn nhạt nói, đối với ba mà nói không có gì gọi là nhận hay không nhận, chuyện năm năm trước của Âu Dương Thần và Hân Nhi chính xác là hiểu nhầm, cậu cũng không tham dự vào. Đối với cậu mà nói chỉ cần Hân Nhi cảm thấy ok, cậu tất nhiên sẽ vui, bất kể cậu mạnh mẽ thế nào đi nữa, vẫn chỉ là một đứa trẻ, lại càng khát vọng có một người ba, mặc dù cậu chưa từng nói ra, vì cậu biết cậu nói ra người đau lòng nhất vẫn là Hân Nhi. Trên thế giới này không muốn làm tổn thương muốn bảo vệ nhất chính là Hân Nhi và tiểu công chúa tất nhiên còn có Vãn Tình.
“Đoán chừng sau chuyện này, Âu Dương Thần sẽ dùng hết tất cả mọi thủ đoạn để tìm được con, con định làm thế nào? Còn có mẹ con, nên đón về rồi.”
Tít tít tít…. Có tiếng reo vang lên.
“Dạ, cậu, con còn có việc, chuyện này con tự có chừng mực.”
“Được rồi, tự con xem mà làm, cậu đi trước.”
Lê Cận vừa đi, Lê Tư Thần lập tức mở trang web vừa rồi.
Mỹ nhân tuyệt sắc: Gọi Tiểu Thần Thần, Tiểu Thần Thần….
Bảo bối đáng yêu: Nói
Mỹ nhân tuyệt sắc: Tiểu Thần Thần càng ngày càng không đáng yêu. Người ta rất đau lòng. Hu hu.
Bảo bối đáng yêu: Giả vờ.
Mỹ nhân tuyệt sắc: Được rồi, thật không đáng yêu tý nào, Tiểu Thần Thần, lúc tới thành phố A quyến rũ trai đẹp, thuận tiệp tìm hiểu giúp cậu tin tức người phụ nữ của cậu.
Bảo bối đáng yêu: Phụ nữ?
Mỹ nhân tuyệt sắc: Tiểu Thần Thần, rốt cuộc có phải cậu phát hiện cô ấy không tốt, hà hà, Tiểu Thần Thần, người ta tới hầu hạ giấc ngủ cho cậu nhé, nhưng mà Tiểu Thần Thần đúng là lợi hại, dám tranh giành phụ nữ với Âu Dương Thần.
Bảo bối đáng yêu: Nói chuyện chính đi.
Mỹ nhân tuyệt sắc: “Được rồi, người phụ nữ kia rất thảm thương, đầu bị thương, ban đêm bị tên biến thái đưa thuốc thí nghiệm, bây giờ trí tuệ chỉ như một đứa trẻ. Tiểu Thần Thần, cô ấy không có mắt nhìn, thế mà vứt bỏ cậu, dựa vào lòng Âu Dương Thần, Tiểu Thần Thần nhà chúng ta phong lưu phóng khoáng, người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở. Nhưng mà, Tiểu Thần Thần cậu yên tâm đi, bây giờ Âu Dương Thần có một người con riêng, không phải là đối thủ của cậu, cơ mà bộ dạng đứa con riêng của anh ta cực đáng yêu. Người ta muốn đi hầu hạ giấc ngủ cho cậu ta. Oa ha ha.
Bảo bối đáng yêu: Cô còn ở thành phố A.
Mỹ nhân tuyệt sắc: Đúng vậy, muốn tôi đưa người phụ nữ của cậu ra ngoài không, nhưng mà cậu có biết giá tiền người ta không.
Bảo bối đáng yêu: Chờ đó, tôi qua thành phố A tìm cô.
Một phút mỹ nhân tuyệt sắc không trả lời….
Một phút sau…..
Tuyệt sắc mỹ nhân: Tiểu Thần Thần, cậu thật sự muốn tới sao? Vì người phụ nữ này, cậu muốn tuyên chiến với Âu Dương Thần sao? A , a, mong chờ…. Mong chờ…..
Bảo đối đáng yêu: Ừm, đến thì liên lạc với cô…..
Mỹ nhân tuyệt sắc: Tiểu Thần Thần, đừng có trách tôi không nhắc nhở cậu trước, cứu cô ấy ra thì dễ, không phải còn có tôi và Dung Dung sao, nhưng mà, đầu óc người phụ nữ của cậu bị bệnh như vậy thì….
Bảo bối đáng yêu: Cách gì…..
Mỹ nhân tuyệt sắc: Đoán Vu Hạo và bác sĩ thiên tài Diệp Phi chắc có cách, chuyện Hạo Tử thì dễ cậu nói một câu là được, nhưng Diệp Phi thì…. Nghe nói đã rất nhiều năm không ra tay rồi, hơn nữa lúc trước đi học bác sĩ cũng chỉ vì phụ nữ.
Bảo bối đáng yêu: Tôi đã biết…. chờ tôi.
Mỹ nhân tuyệt sắc: Ừ, ừ, người ta nhất định sẽ chờ cậu, yêu cậu, yêu cậu, Tiểu Thần Thần….
“Trời ơi, tổ tông của tôi, sao cô còn ngủ hả? Xảy ra chuyện lớn rồi.” Ngải Mễ xông tới trách mắng, truyện của diendainlequydon.com, Ngải Mễ là người đài diện của San San, cũng là người đại diện có uy quyền nhất, có thể nói San San đạt được thành tựu như bây giờ, phần lớn cũng là nhờ người đại diện toàn năng Ngải Mễ này, dẫn San San vượt mọi chông gai trên đường xâm nhập vào làng giải trí, thật sự là không thể bỏ qua công lao của Ngải Mễ.
“Chị Ngải Mễ tốt của em, chị để em ngủ thêm chút nữa được không, ngày hôm qua em chơi rất đã, em rất mệt.” Ngày hôm qua cùng tiểu công chúa bọn họ đi chơi cả một ngày, San San xương cốt như muốn rơi ra, đương nhiên là đau không thể tả được. Híp mắt nói một câu, cứ như vậy rồi tiếp tục ngủ.
“San San, nhanh lên đi, xảy ra chuyện lớn, em dậy xem nhanh lên.” Ngải Mễ cũng không phải là lần đầu tiên chứng kiến San San ngủ nướng, với bộ dạng của San San, không nói hai lời liền xốc chăn của San San lên, vươn tay kéo San San dậy.
“Cái gì vậy?” San San mở mắt mờ mịt nhìn nhìn tờ báo Ngải Mễ ném qua.
“Cái gì à, không phải là nhiều chuyện sao? Ngải Mễ, giới hạn của sự thông minh là không để ý tới tin đồn không biết sao?” San San cũng không thèm xem, với mấy tin đồn này, cô cũng đã sớm quen, bây giờ San San là chị cả trong làng giải trí, đối với mấy thứ này đương nhiên sẽ không chuyện bé xé ra to.
“Em nhìn kỹ cho chị.” Ngải Mễ quát, đến nước này rồi, bà cô này vẫn còn rất có tâm tình.
“Được rồi nhìn rõ ràng, xem….”
“Đây là nói lung tung gì vậy hả. Em và Âu Dương Thần, vì sao bắt đầu chơi đùa với ngôi sao quốc tế? A a, đây là tuần san giải trí gì vậy, não tàn thì có, đầu là bộ phận để trang trí à” San San nhìn thấy mấy thứ kia, lập tức không để ý hình tượng mắng to.
“Được rồi, bà cô, đừng mắng nữa, chuyện này chúng ta phải xử lý tốt. Bây giờ em phải nói thật với chị, bằng không chẳng ai có thể cứu được em đâu….” Ngải Mễ nói nghiêm túc, đối với cô mà nói, xảy ra vấn đề không đáng sợ, quan trọng nhất là phải nhanh chóng nghĩ ra cách giải quyết, để đề phòng nó chuyển thành xấu.
“Được rồi, thành thật khai báo, chuyện là như vậy….” San San kể tỉ mỉ chuyện hôm đó đi chơi với Lê Cận và tiểu công chúa…..
“Thì ra là như vậy, vậy em và Âu Dương Thần thật sự không có quan hệ gì sao? Ngải Mễ chưa từ bỏ ý định hỏi, nhớ tới hai năm trước Âu Dương Thần đột nhiên muốn đi vào giới diễn viên nghệ sĩ, còn chỉ đích danh để San San đóng vai nữ chính phim “Chờ em về nhà,” hơn nữa bỏ ra một món tiền khổng lồ để làm ra bộ phim này, lúc đó có rất nhiều người đồn đại Âu Dương Thần điên rồi, vì những thứ này nếu muốn có lợi nhuận với người kinh doanh mà nói là không đáng giá. Nhưng Âu Dương Thần lại không để ý tới muốn quay, hôm nay báo chí cũng có lục chuyện này ra viết, nói Âu Dương Thần vì San San mới sẵn lòng bỏ vốn.
“Đúng vậy, Ngải Mễ, em xin thề không thay đổi là không có quan hệ gì với anh ta cả.”
“Vậy sao anh ta có thể cho em diễn vai chính trong “Chờ em trở về.” Ngải Mễ cũng không tránh được thắc mắc.
“Được rồi, em nói cho chị, Âu Dương Thần thật ra là vì….”
Cứ như vậy, Ngải Mễ thăm hỏi hết tình hình thực tế của San San, rồi bàn bạc một đống biện pháp để đối phó với đám phóng viên nhiều chuyện này.
Còn Lê Tư Thần cũng đang bước tới mảnh đất chưa bao giờ tới, cũng là nơi tạo ra sinh mệnh của cậu.