Vợ Yêu Chuyên Sủng Của Tổng Giám Đốc Mặt Lạnh

Chương 36

Khi Tuyết Nhi về đến nhà thấy Âu Dương Thần ở trong thư phòng, đột nhiên có chút đau lòng, anh Thần luôn luôn bận rộn như vậy, lặng lẽ đi đến cửa phòng, thận trọng đi vào, từ từ che kín mắt của Âu Dương Thần, thật ra thì lúc Tuyết Nhi tiến vào Âu Dương Thần đã sớm phát hiện, thân là ông chủ Ám Dạ nếu như ngay cả chút cảnh giác này cũng không có vậy làm sao có thể dẫn dắt người khác chứ, chủ yếu là muốn nhìn một chút xem cô muốn làm gì thôi.

"Thử đoán xem em là ai?" Tuyết Nhi làm bộ dùng âm thanh thô thô nói.

"Ai nha, thật không biết là ai đây? Để choanh đoán một chút nha." Âu Dương Thần cũng tốt bụng nói đùa với Tuyết Nhi.

"A, điều này cũng không biết sao, anh Thần, ngay cả em cũng không nhận ra à." Tuyết Nhi méo miệng mà nói.

"Anh làm sao có thể không biết là em, em là bảo bối Tuyết Nhi của anh." Lúc này Tuyết Nhi vẫn mặc bộ quần áo đi làm quê mùa kia còn là cái mắt kính gọng đen, ở trong mắt của Âu Dương Thần vẫn đẹp như thế.

"Anh Thần, em có món quà muốn tặng cho anh." Tuyết Nhi có chút bối rối lấy ra cà vạt trong tay.

"Cái này là, , , , , "

"Ai nha, không thích thì thôi." Tuyết Nhi vội vàng rút quà tặng về.

"Làm sao có chuyện đó, Tuyết Nhi tặng anh đương nhiên đều thích." Rất nhanh Âu Dương Thần giành lấy cà vạt, đây chính là quà tặng Tuyết Nhi tặng tại sao có thể lấy lại chứ chỉ là anh quá vui mừng, đây chính là lần đầu tiên Tuyết Nhi tặng quà cho anh. Cà vạt!

"Tại sao lại nghĩ muốn tặng anh cà vạt vậy?" Âu Dương Thần chỉ là tò mò hỏi, mà Tuyết Nhi lại nhớ lại lúc nhân viên phục vụ nói cà vạt là đưa cho người đàn ông của mình, ý muốn giữ chân người đàn ông đó, anh Thần và mình, , , , , , nhưng anh lại không thổ lộ, nghĩ đến cái này mặt Tuyết Nhi lập tức đỏ lên. Vội vàng nói: "Là San San mua cho anh trai cô ấy, em thấy cũng muốn mua cho anh thôi."

Vốn là thấy Tuyết Nhi đỏ mặt Âu Dương Thần thật vui vẻ, nhưng câu anh trai phía sau kia lại làm cho Âu Dương Thần rất khó chịu, anh Thần, lúc trước thích Tuyết Nhi thưa dạ gọi mình là anh Thần như vậy, mà bây giờ, , , , , ,

"Tuyết Nhi, về sau không nên gọi anh là anh Thần." Âu Dương Thần nghiêm túc nói.

"Tại sao?" Tuyết Nhi cho là mình nói sai cái gì rồi khiến Âu Dương Thần mất hứng.

"Tuyết Nhi, anh không muốn làm anh trai của em, em thật sự không hiểu sao? Ba năm trước đây anh đã thích em, mấy năm nay em không có ở bên anh, , , , , cho anh một cơ hội được không?" Âu Dương Thần kéo tay Tuyết Nhi thâm tình nói.

"Em, , , " Mặc dù Tuyết Nhi cảm thấy cô cũng thật thích Âu Dương Thần, nhưng mà cô hoàn toàn không có ấn tượng đối với lời anh Thần vừa nói, mà cô thật có thể có được hạnh phúc này sao?

"Để cho em suy nghĩ một chút đã." Tuyết Nhi chạy như bay ra khỏi thư phòng, khóa cửa phòng, cô không biết nên làm sao đây, đồng ý anh Thần sao? Trước kia cô thật sự yêu anh như vậy sao?

Mà Âu Dương Thần nhìn Tuyết Nhi chạy mất, mặc dù có chút mất mác, nhưng mà suy nghĩ một chút vẫn nên cho cô một chút thời gia. Ít nhất cô không có cự tuyệt không phải sao, hơn nữa nhìn cà vạt trong tay anh tin tưởng Tuyết Nhi sẽ rất nhanh thuộc về anh rồi.

Buổi tối Tuyết Nhi cứ như vậy mất ngủ, ngày thứ hai Tuyết Nhi dậy thật sớm, trước khi Âu Dương Thần rời giường cô đã rời nhà trọ trước, đối mặt Âu Dương thần chính thức tỏ tình, nàng cảm thấy có chút xấu hổ, không biết nên đối mặt Âu Dương Thần thế nào, cho nên vẫn là lựa chọn trốn tránh. Đến công ty thật sớm.

Phòng làm việc Tổng giám đốc.

"Này, , , đây là cô thiết kế." Lưu Phàm giật mình, nhìn bản thiết kế trong tay, không thể tưởng tượng nổi nhìn Tuyết Nhi, ngày hôm qua mình không nghĩ tới hướng đẫn cho cô, không ngờ, , , , , một cô nhóc có dáng vẻ tầm thường nhưng thiết kế thậm chí so với mình cũng không kém chút nào, nhờ vào chủ đề lần này, làm cho người ta cảm giác ấm áp, mà Tuyết Nhi thiết kế chính là vừa khiêm tốn thanh lịch , nhưng làm cho người ta cảm giác thật sự rất ấm áp, nhẵn nhụi như thế. Là mình không làm được, thiết kế Phong Nhất của mình đúng là đối với phái nam mạnh mẽ, đối với phái nữ nhẵn nhụi dịu dàng mình quả thật không kịp, mà bản thiết kế trước mắt này , , , , ,

"Vâng, đúng vậy Tổng giám đốc, có chỗ nào không tốt sao?" Tuyết Nhi rất chân thành hỏi, bởi vì Lưu Phàm dù sao cũng là tiền bối, thiết kế của mình vẫn còn quá non nớt.

"Không có, rất tốt." Lưu Phàm trong lòng suy nghĩ như vậy còn không tốt.

"Hôm nay bắt đầu thăng cô làm thiết kế chính, hạng mục này cô phụ trách." Lưu Phàm trầm giọng nói.

"Này, Tổng giám đốc này điều này có chút không thích hợp, dù sao tôi cũng vừa tới công ty không lâu." Lời nói của Lưu Phàm làm Tuyết Nhi có chút kinh ngạc, cũng không có nghĩ đến nhanh như vậy Lưu Phàm sẽ để cho cô phụ trách hạng mục này.

"Không tin mình sao? Hãy là chưa tin tôi...tôi nói có thể là có thể. Cố gắng làm cho tốt, không làm kịp đưa đầu tới gặp." Lưu Phàm cũng khó có khi được nói đùa.

"Dạ, Tổng giám đốc." Tuyết Nhi tự tin lên tiếng, .

"Tuyết Nhi, như thế nào, Tổng giám đốc rắn độc kia có phải lại mắng cậu rồi hay không, câun không cần để ở trong lòng, anh ta vốn là người như vậy." San San vừa nhìn thấy Tuyết Nhi từ phòng làm việc của Tổng giám đốc đi ra, liền lôi kéo Tuyết Nhi hỏi.

Nhìn San San lo lắng cho mình như vậy, Tuyết Nhi không khỏi ấm áp."Không sao, San San, Tổng giám đốc không có mắng mình đâu."

"Yên lặng một chút." Tuyết Nhi vừa định nói gì, Lưu Phàm từ phòng làm việc đi ra hướng về phía mọi người nói.

"Lăng Phỉ Tuyết từ trợ lý thăng làm thiết kế chính, hạng mục Sun này do cô ấy phụ trách, tốt lắm, tiếp tục thôi." Lưu Phàm hướng về phía mọi người nhàn nhạt thông báo tin tức, sau đó xoay người trở lại phòng làm việc, giống như tất cả cũng không có xảy ra, mà cả phòng thiết kế cũng là rối như canh hẹ rồi, mọi người đối với trợ lí nhỏ bé vừa tới không lâu có thể thăng làm thiết kế chính, hơn nữa còn phụ trách hạng mục Sun quan trọng như vậy nên rất bất mãn, có người hoài nghi đến Tuyết Nhi âm thầm quyến rũ Tổng giám đốc, nhưng khi nhìn nhìn toàn thân đều là đáng vẻ quê mùa, Tổng giám đốc làm sao sẽ coi trọng cô ấy, người không hiểu, hâm mộ, ghen tỵ, bất mãn, khắp nơi đều có.

"Oa, Tuyết Nhi, thật tốt quá, cậu không biết mình lo lắng muốn chết rồi, không ngờ cậu lợi hại như vậy nha, mau mau, cho mình nhìn bản thiết kết của cậu một chút." San San lảm nhảm nói, ôm Tuyết Nhi rất là vui vẻ, mặc dù mình còn là một trợ lý, nhưng Tuyết Nhi là bạn tốt của mình, dĩ nhiên nên mừng thay cho cô ấy rồi.

"San San, cám ơn cậu." Tuyết Nhi ôm San San, cô biết San San là một cô gái đơn thuần, nhất định là thật lòng vì mình chúc phúc, Tuyết Nhi đưa bản thiết kế cho San San xem.

"Tuyết Nhi, đây là cậu thiết kế, thật là quá mạnh mẽ, thật là xinh đẹp a, làm cho người ta cảm giác thật là ấm áp, đây chính là Sun (mặt trời) đi, khó trách Tổng giám đốc lại giao cho cậu phụ trách, bảo bối Tuyết Nhi của mình thật là giỏi a." Nói xong San San còn ôm gò má của Tuyết Nhi, những người bên cạnh cũng sang xem thiết kế của Tuyết Nhi, có ước ao, cũng có ghen tị, bởi vì bản thiết kế này quá hoàn hảo nên thiết kế lần này sẽ để cho cô phụ trách Sun, nhưng đại đa số người đều hiểu vì sao Tuyết Nhi phụ trách Sun, dù sao bản thiết kế của Tuyết Nhi cũng rất xuất sắc không thể nghi ngờ. Chân chính để cho bọn họ thấy được mặt trời. Cảm thấy ấm áp, đây mới thật sự là chủ đề đi.
Bình Luận (0)
Comment