Chương 571: Làm sai?
Công ty nằm trên tầng tám của toà nhà cao tầng Kim Dung trong trung tâm thành phố.
Vũ Vân Hân hẹn tám giờ tối đến gặp mặt ở công ty.
Nhưng điều kỳ lạ là khi bọn họ đến công ty nhận ra trên tầng tám không một bóng người nhưng đèn điện vẫn sáng bừng.
Bọn họ ngồi trên ghế sofa trong phòng khách của công ty để chờ đợi.
Mỗi lần gửi tin nhắn đến người phụ trách của công ty này, bọn họ đều trả lời là đang chuẩn bị đến, xin chờ một chút.
Đợi khoảng chừng nửa tiến, Vũ Vân Hân không ngồi được nữa mà đứng lên.
Anh Hoa vừa mới đi từ tron nhà vệ sinh ra nhìn thấy bóng dáng của Vũ Vân Hân qua lớp cửa kính.
Anh ta từng xem qua lịch trình của em họ mình rằng tối hôm nay sẽ gặp khách hàng, chẳng nhẽ chính là những cô nàng này?
Thoạt nhìn ở phía sau lưng toàn là những cô nàng xinh đẹp.
Xem ra thằng nhóc thối này thật có diễm phúc, sao anh ta có thể bỏ qua chuyện tốt như thế này.
Anh ta vẫn còn phải tính sổ đến cùng chuyện của Vũ Vân Hân.
Anh Hoa hỏi bảo vệ, biết được những người này đã đợi từ rất lâu rồi.
Xem ra đối với Vũ Vân Hân mà nói có lẽ hạng mục này vô cùng quan trọng.
Anh ta ở nụ cười lạnh lùng ngạo nghễ, lần này đến phiên cô phải cầu xin tôi.
Anh Hoa ngồi trên ghê làm việc, chơi với khối Rubik trên tay với vẻ vô cùng thích thú. Sau đó đặt một phòng KTV ở toà nhà đối diện: “Người anh em, anh thấy khách hàng của em đợi lâu lắm rồi đấy. Anh sắp xếp cho bọn họ đi đến KTV vừa chơi vừa đợi được không?”
Người em họ trả lời tin nhắn với vẻ vô cùng cảm kích.
Bởi vì vào buổi tối xe cộ trong trung tâm thành phố vô cùng đông đúc, dòng xe đi đến đi lui nhét đầy con đường lớn.
Em họ của anh Hoa là Lục Thế Gia bị kẹt ở giữa đường.
Anh ta thấy đúng lúc này anh họ của mình cũng đang ở công ty nên giao phó cho anh Hoa chăm sóc giúp mình một chút.
Vũ Vân Hân nhìn thấy các đồng nghiệp đi cùng mình ai cũng ngáp ngắn ngáp dài nên đành đồng ý đi đến KTV.
Nghe thấy có thể vừa được ăn, vừa được uống lại vừa được chơi nên những người phụ nữ đó vô cùng kích động, lập tức cầm túi đựng đồ trang điểm để dặm lớp makeup.
Anh Hoa trốn ở trong phòng làm việc đi đến tủ quần áo và chọn một bộ vest đắt tiền nhất, cho dù kích thước không giống nhau nhưng anh ta cũng phải mặc lên.
Anh ta còn cầm một điếu xì gà trong tay.
Dáng vẻ như vậy còn tự cho rằng mình rất giống với ông chủ lớn.
Đi đến KTV, anh ta đeo kính râm lên rồi gọi hai tài xế đi theo, đứng canh giữ ở bên ngoài.
Để cho người ta nhìn thấy anh ta vô cùng khí thế.
Trong phòng hát có rất nhiều bài hát khiến cho người ta cảm thấy mệt mỏi, anh ta gọi một chai rượu ngoại rồi mở ra, rót vào cốc mà uống một hớp.
Còn vui vẻ rung rung đôi chân bép mập của mình.
“Cốc cốc cốc…”
Có người gõ cánh cửa, anh ta liếc mắt bảo tài xế ra mở cửa.
Người đi phía trước nhất là Vũ Vân Hân, phía sau có rất nhiều cô nàng xinh đẹp.
Anh Hoa nhìn thấy trong căn phòng đều là gái đẹp qua lớp kính râm thì vô cùng vui vẻ.
Vũ Vân Hân đi vào trong nhưng không ngồi xuống, cô chỉ nhìn chăm chằm vào anh ta với đôi mắt sắc bén: “Hình như chúng ta đã từng gặp nhau ở đâu đó rồi thì phải?”
“Đừng khách sáo, uống rượu trước đi”
Anh Hoa cầm ly rượu ở phía trước đưa đến trước mặt Vũ Vân Hân.
“Tôi không uống” Vũ Vân Hân trả lại ly rượu.
Cô là người đầu tư nên không cần phải đi tiếp rượu, càng không cần nhìn sắc mặt người khác mà uống rượu.
Mục Lâm Kiên luôn dặn dò cô rất nhiều lần về điều này.
Dù sao công ty của bọn họ không cần phải chạy việc làm, những người bên ngoài muốn hợp tác với Lâm Kiêm vẫn còn đang xếp hàng để chờ.
“Tổ trưởng, có phải chúng ta đã đi nhầm phòng hát rồi không?”