Chương 622: Vô tình
Từ hôm nay trở đi Vũ Vân Hân mỗi ngày đi làm thì có thể mang ba đứa bé đi theo, nhưng điều kiện là phải đưa chúng đi làm mà không bị các nhân viên khác phát hiện.
Căn phòng pha trà trở thành nơi ở của ba đứa bé.
“Các con ngoan ngoãn ở đây, không được chạy loạn ở các chỗ khác hiểu không?”
Đối với những bà mẹ đơn thân, có thể đưa con đến công ty đã là một lợi ích rất tốt.
Văn phòng Vũ Vân Hân đối diện với phòng pha trà, chỉ cần có người đi vào, cô có thể nhìn thấy rất rõ.
Cô trở lại bàn làm việc, nhìn lên trên mặt bàn có một xấp tài liệu lớn xếp chồng lên nhau.
Vài người cấp dưới đi vào than phiền: “Tổ trưởng, mấy ngày nay nhà cô có việc không rảnh để đến công ty, chúng tôi đều bị tổ một và tổ bốn cưỡi lên rồi. Mỗi lần chúng tôi năm được một hạng mục tốt đều bị bọn họ cướp lấy”
Vũ Vân Hân lật xem văn kiện này, bên trong chiếm hơn phân nửa là công ty Việt Minh Kiều.
Cô tự lấy mấy hạng mục này ra đem đến giữa công ty.
“Ai có thể nói cho tôi biết người nào đang thúc đẩy hạng mục này của công ty?”
“Là Lâm Linh” Một nữ đồng nghiệp nhỏ giọng nói: “Cô ta nói hạng mục đó thỏa mãn mấy yếu tố của nhà đầu tư, cho nên chúng tôi đã chọn”
“Trả về” Vũ Vân Hân rút ra mấy văn kiện kia, đặt một bên: “Tôi sẽ không ký tên, tôi cũng sẽ không thông qua”
Có thể nói cô ích kỷ cũng được hoặc mang theo tâm tình đi làm cũng được.
Bất kể ai có quan hệ đối với Ninh Kiều, ngoại trừ tập đoàn Vũ Thị, thì các hạng mục khác cô sẽ không ký tên.
“Nhưng số đó là do trưởng phòng Vân yêu cầu. Hôm kia cô ta còn mời chúng tôi ăn cơm, nếu tổ trưởng từ chối, thậm chí còn không thèm nhìn thì có phải không được tốt không?”
“Không có gì không được tốt cả. Cô ta vượt qua ranh giới và can thiệp vào việc làm ăn của tổ năm chúng ta, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cô ta.”
Với lời nói lạnh lùng, những nữ đồng nghiệp trước mặt đều trâm mặc, ai nấy rụt rè sợ hãi cầm lại kế hoạch vừa rồi bước ra ngoài.
Trong văn phòng im lặng, vài người nhân dịp Vũ Vân Hân đi đến giữa phòng pha trà xì xào thảo luận nói: “Các cô có phát hiện không, tổ trưởng này hình như không có thực lực gì?”
Vốn dĩ có vài người trong bộ phận thư ký ở trong cùng một văn phòng, nên họ thoải mái hơn khi nói chuyện.
từ lương rõ ràng đã bị rút lại hơn một nửa.
Trên thực tế Vũ Vân Hân cũng đang xem xét những vấn đề bọn họ lo lắng.
Khi đến hội nghị thường kỳ một lần nữa, vì không có quản lý bộ phận, những đội có thành tích tốt hơn sẽ trở thành người nói chuyện chính của toàn bộ cuộc họp.
Vũ Vân Hân làm tổ trưởng của tổ năm vẫn ngồi ở vị trí bên cạnh chỗ thứ nhất.
“Ôi, hai ba ngày kia có việc xin nghỉ phép, hôm nay sao lại đến đây?
Chẳng lẽ không cần trông coi bọn nhỏ sao?” Tổ trưởng tổ ba ngồi bên cạnh trêu ghẹo.
Vũ Vân Hân không quan tâm tới, cô đem hạng mục vừa rồi cho cấp dưới ghi chép lại, nhưng cô muốn xem những người khác đã cướp đi hạng mục của nhóm mình như thế nào.
Trong số mười dự án mà cô đang cầm trong tay, tám hạng mục trong số đó là của công ty Kiều Việt Minh, những dự án khác không đáng để đầu tư chút nào.
Vô tình ai đó đã cố ý đẩy những hạng mục này lên tay cô.