Đáy mắt lăng Thiếu Nghị ánh lên sự kinh ngạc: “ Anh Hai, Anh có ý định tiến hành cải tổ điều chỉnh toàn bộ Thụy Dương sao?”
Không khí trong phòng ngột ngạt đến khó thở, hơi lạnh phả ra từ điều hòa cái lạnh trong lòng kiến người khác cảm thấy rùng mình.
Lăng Thiếu Đường khi nghe Lăng Thiếu Nghị hỏi như vậy, nhếch miếng gằn từng tiếng nói:
“ Bắt đầu từ bây giờ, Tập Đoàn Quốc Tế Lăng Thị tiến hành kế hoạch thu mua toàn bộ Tập Đoàn Kỳ Thị.”
“Cái gì?”
Lăng Thiếu Nghị giật mình đứng phắt dậy, quả nhiên quyết định của Lăng Thiếu Đường làm cho anh kinh ngạc không thôi.
“ Anh, anh điên rồi! Thu mua toàn bộ Kỳ Thị? Như vậy, chẳng phải là ôm bật lợi cho Lăng Thị sao?”
Vẻ mặt đầy kinh ngạc nhìn Lăng Thiếu Đường bật thốt.
“ Ân? Có gì bất lợi?”
Lăng Thiếu Đường nhàn nhã, nhưng thái độ kiên định không hề giảm khi đưa ra quyết định quan trọng này.
Gương mặt Lăng Thiếu Nghị lộ ra tia lo lắng: “ Hiện tại, tình hình Kỳ Thị nhưng thế nào trong giới làm ăn ai cũng biết. Anh Hai, anh cũng biết giá cố phiếu của Kỳ Thị cũng xuống đáy rồi, dù bán ra cũng không được bao nhiêu, kết cục duy nhất là phá sản. Anh, chúng ta không cần mang tiền đồ của Lăng Thị ra mạo hiểm như thế. Nếu anh thu mua Kỳ Thị, thì sẽ ăn nói sao với các cổ đông? Còn ba nữa, giải thích như thế nào? Và Kỳ Hình phải làm thế nào?”
Lăng Thiếu Đường cười lạnh lùng, hướng thân mình về phía trước, đôi mắt ánh lên tia sắc lạnh như chim ưng …..
“ Lăng Thiếu Đường anh làm việc chưa bao giờ để ý đến bất kì ý kiến của một ai, cho nên không cần em phải lên tiếng nhắc nhở anh nên làm việc thế nào.”
“ Anh Hai, em không có ý đó. Chỉ là không đành lòng nhìn Lăng Thị mạo hiểm! Nếu anh muốn giúp Kỳ Chấn Đông chúng ta có thể dùng danh nghĩa Lăng Thị tìm ra công ty rửa tiền lừa đảo kia, chứ không nhất thiết phải thu mua.”
“ Tìm ra công ty rửa tiền kia?"
Lăng Thiếu Đường khoát tay, nhíu mày, môi mỏng khẽ động cất tiếng lạnh lùng:
“ Thiếu Nghị, em hãy nhớ kỹ một điều quan trọng này, anh là thương nhân, trách nhiệm của thương nhân chính là lợi nhuận. Về việc điều tra tội phạm kinh tế như thế này không phải việc của một thương nhân cần làm, đó là việc của cơ quan chấp pháp anh không quan tâm. Nếu thương nhân mà phải điều tra cả tội phạm như em nói, vậy chẳng phải lãng phí tiền thuế của dân sao?”
Lăng Thiếu nghị bị Lăng Thiêu Đường giáo huấn một hồi, anh thầm thở dài dường như còn có điều muốn nói nhưng bị Thiếu Đường ngăn lại.
“ Thiếu Nghị, em bây giờ chỉ cần tập trung làm một việc duy nhất, đó là thu mua Tập Đoàn Kỳ Thị, đó là quyết định của anh, chuyện khác không cần em lo.”
Giọng trầm thấp của Lăng Thiếu Đường khiến cho người ta không dám phản đối.
“ Ách? Anh, Anh nói cái gì? Một mình em thực hiện kế hoạch thu mua Kỳ Thị? Đây…?”
Vẻ mặt kinh ngạc không tin nổi, Lăng Thiếu Nghị không hề nghĩ tới Thiếu Đường sẽ giao kế hoạch lần này cho mình phụ trách.
Lăng Thiếu Đường nhàn nhã nâng tách cà phê đen lên miệng nhấp một ngụm, khuân mặt lạnh lùng không đổi sắc: “ Thế nào? Đừng nói là em không làm được, đơn giản chỉ cần mua lại toàn bộ cổ phiếu của Kỳ Thị, không phải em đã từng làm sao? Giống như lần em thu mua Tập Đoàn Thụy Dương, tốc độ cũng rất nhanh mà!”
“ Anh Hai, việc thu mua Tập Đoàn Thụy Dương lần trước đáng ra em phải bàn bạc với anh trước, nhưng thời gian cấp bách mà em không muốn thua đối thủ, cho nên mới….” Lăng Thiếu Nghị vội vàng giải thích.
Lăng Thiếu Đường khoát tay không muốn nghe giải thích: “ Anh nói rồi, anh là thương nhân, cho nên hết thẩy mọi chuyện liên quan đến lợi ích có thể bàn bạc, anh nghĩ em cũng suy nghĩ giống anh, chỉ cần có lợi cho Lăng Thị em có thể làm nhưng anh muốn nhắc nhở em….. Trăm ngàn lần không nên có ý đồ bất chính sau lưng anh, nếu không, mọi bất lợi em không gánh nổi đâu.”
Lăng Thiếu Nghị hướng Lăng Thiếu Đường, nhẹ giọng: “ Anh Hai, đã nói. Em sẽ nhớ kỹ!”
Lăng Thiếu Đường môi mỏng khẽ nhấc cười như không cười: “ Anh hoàn toàn tin vào năng lực của em, lần trước anh gặp nạn ở khu vực thiên tai, dẹp mọi dèm pha và bất ổn trên thị trường chứng khoán của Lăng Thị đều nhờ em ra tay, cho nên anh tuyệt đối tin tưởng kế hoạch lần này em sẽ thực hiện tốt.”
Lăng Thiếu Nghị khẽ thởi dài không nói gì thêm.
Lăng Thiếu Đường nâng cổ tay nhìn đồng hồ, gương mặt tuấn mỹ đẹp như điêu khắc cùng với giọng nói lạnh lùng cất lên không hề có độ ấm: “ Bây giờ, là chín giờ sáng, nửa giờ nữa anh muốn mở họp báo công bố mọi thông tin với truyền thông. Trước 12 giờ trưa đưa ra tuyên bố hoàn thành giai đoạn một của kế hoạch. Cho em từ đấy thời gian, có vấn đề không?”
Mặc dù là hỏi nhưng giọng điệu của Lăng Thiếu Đường khiến người khác không thể có ý kiến.
“ Anh Hai, anh thực sự quyết định làm như vậy?”
Lăng Thiếu Nghị tận lực muốn cản lại.
“ Thiếu Nghị, em đã biết quyết định của anh!”
Lăng Thiếu Đường nhíu mày mất kiến nhẫn.
Lăng Thiếu Nghị bất đắc dĩ gật đầu: “ Được, em nhanh chóng thực hiện!”
Lăng Thiếu Đường gật đầu, như nhớ ra chuyện gì liền nói: “ Đúng rồi Thiếu Nghị, về việc em đem sản nghiệp của Tập Đoàn Thụy Dương hoạt động độc lập, anh không đồng ý! Đây là công ty em thu mua, anh kiến nghị gom toàn bộ tài sản về công ty mẹ bán toàn bộ công ty con cùng với nghiệp vụ.”
“ Bán công ty con và Nghiệp vụ sao?”
Lăng Thiếu Nghị không nghĩ tới Lăng Thiếu đường sẽ làm như vậy.
“ Đúng, Anh muốn xem qua tất cả các báo cáo tài chính của Thụy Dương trong vài năm gần đây, nếu dã dùng danh nghĩa của Lăng Thị để thu mua. Thì em hãy nhanh chóng chính đốn toàn bộ từ trên xuống dưới, thiết lập hệ thống quản lý toàn bộ tài sản có liên quan.”