Vợ Yêu Xinh Đẹp Của Tổng Giám Đốc Tàn Ác

Chương 87

Lăng Thiếu Đường chỉ uống một hớp rượu.

Lần này, Kỳ thị có thể đấu thầu thành công, anh biết rõ Kỳ Hinh đã nói ra mức giá đấu thầu của Lăng thị, nhưng đây cũng là dự liệu trong lòng anh.

Vì phần tài liệu này là do anh cố tình bảo thư ký kẹp vào trong tập tài liệu, nếu không thì chưa bước chân vào hội đồng quản trị, sao Kỳ Hinh có thể cầm được tập tài liệu liên quan đến các quyết sách của Lăng thị chứ?

Anh không có hứng thú cùng Tề thị cướp đoạt việc tranh đấu quyền phát triển mảnh đất đó, có lẽ trong tiềm thức của mình, anh muốn giúp đỡ Kỳ thị.

Nếu Kỳ Hinh biết rõ mọi chuyện, liệu cô có cho rằng anh đang đùa giỡn cô không?

Nghĩ đến đây, khóe môi khêu gợi của Lăng Thiếu Đường hơi nhếch lên, ánh mắt lộ ra ý yêu chiều.

Cô là người phụ nữ của anh, cô cần phải hiểu suy nghĩ của anh.

Dù cô không đồng ý, hay thù hận anh cũng được.

Anh có thể dễ dàng tha thứ cho những hành động cô làm trong phạm vi nhất định, nhưng…

Ánh mắt Lăng Thiếu Đường chợt tối sầm lại.

Nếu vượt qua sự nhẫn nại của anh, anh tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô!

* * * * *

Sáng sớm, dường như bầu không khí vẫn còn vương mùi sương sớm khiến người ta có cảm giác ngẩn ngơ.

Kỳ Hinh nhẹ nhàng đến công ty, từ xa đã thấy Kelly ôm một bó hoa bách hợp tiến về phía mình.

Mùi hương thơm ngát thoang thoảng đâu đây.

- Ôi, Kelly, ai tặng hoa cho cô vậy, đẹp quá!

Kỳ Hinh cười nói.

Qua mấy ngày cùng làm việc, Kỳ Hinh phát hiện thật ra Kelly là người mau mồm mau miệng, năng lực làm việc rất tốt, có thể gọi là thư ký đắc lực của Lăng Thiếu Đường, sắp xếp công việc đâu ra đấy, d₪i₪e๖ndanl๖equ₪yd๖on kinh nghiệm dạn dày của cô ấy hoàn toàn trái ngược với độ tuổi còn khá trẻ.

Nhưng tính cách của cô ấy lại rất vui vẻ, không hề có chút cao ngạo nào.

Kelly thấy Kỳ Hinh liền nhướn hàng lông mày, cố ý ra vẻ đang tức giận:

- Ôi, cô đang trêu tôi có phải không?

Kỳ Hinh hơi sững sờ: “Sao lại thế?”

Kelly đặt bó hoa vào trong tay Kỳ Hinh, nói:

- Tôi nào có số tốt đến mức được đàn ông tặng hoa chứ, là của cô đó! Chẳng qua là tôi giúp cô ký nhận thôi!

Kỳ Hinh nghi hoặc:

- Của tôi? Ai tặng cơ?

Cô mở tấm thiệp được cài trong bó hoa ra rồi đọc.

- Chính là anh chàng đẹp trai Viên Hoàn Vũ đó. Cô biết không, anh ấy chính là soái ca nằm trong top 3 của Lăng thị đấy!

Kỳ Hinh cố ý trêu đùa:

- Top 3 gì thế? Tôi không biết thì ra cô lại cũng quan tâm đến mấy chuyện này đấy!

Kelly cười, ra vẻ giận dữ đánh Kỳ Hinh một cái:

- Gì vậy, cô không biết à, ở Lăng thị chúng ta, ngoài anh Lăng và anh Chad ra thì Viên Hoàn Vũ là người tình trong mộng của hầu hết các nhân viên nữ đấy!

Kỳ Hinh nhìn Kelly, miệng nở nụ cười xấu xa:

- Ồ, vậy có phải cô cũng nghĩ như vậy không?

Kelly trừng mắt nhìn Kỳ Hinh một cái:

- Đúng là đồ không đứng đắn! Tôi đâu phải mấy cô thiếu nữ suốt ngày tương tư chứ? Còn cô nữa đấy, ý tứ rõ ràng như vậy rồi, cô lo lắng hả?

Kỳ Hinh cười lắc đầu:

- Cô cũng đừng nói linh tinh. Viên Hoàn Vũ là đàn anh của tôi hồi học đại học, nếu anh ấy có ý với tôi thì còn chờ tới bây giờ mới nói sao?

Ánh mắt Kelly lóe lên tia nghi hoặc.

Kỳ Hinh mím môi, ánh mắt tràn đầy ý cười.

- Đúng rồi, tôi thấy cô vẫn nên vứt bó hoa này đi!

Kelly có phần lo lắng.

- Sao thế?

Kỳ Hinh thấy hơi kỳ lạ liền hỏi.

- Cô không sợ anh Lăng thấy à?

Một câu nói của Kelly khiến Kỳ Hinh chấn động.

Cô hơi mất tự nhiên, cụp mắt xuống, giả vờ đang ngửi hương hoa rồi nói:

- Kelly, cô nói đi đâu vậy!

Kelly thở dài một hơi, nhún vai, không nói gì nữa.

Thật ra cô ấy thấy rất rõ, anh Lăng rất khẩn trương trước Kỳ Hinh.

Kỳ Hinh ôm bó hoa to vào phòng làm việc, ngồi xuống ghế, ánh mắt đăm chiêu nhìn bó hoa, suy nghĩ lại trở nên xa xôi.

Cô còn nhớ rõ câu Chad nói bên tai, đừng để cho anh Lăng thấy.

Hôm nay, Kelly cũng nói với cô những lời này, chẳng lẽ bọn họ đều cho rằng cô và Viên Hoàn Vũ có gì đó sao?

Cô coi Viên Hoàn Vũ như anh trai, từ hồi ở trường đại học đã như vậy, bây giờ cũng thế.

Nhưng...

Kỳ Hinh cười khổ, nếu cô và Viên Hoàn Vũ có gì thì cũng không đến mức quá đáng quá chứ!

Lăng Thiếu Đường không cho cô hạnh phúc, chẳng lẽ cô không thể tiếp nhận những người khác được sao?

Kỳ Hinh thở dài một hơi, cô phát hiện từ sau khi quen biết Lăng Thiếu Đường, cô rất hay thở dài, cảm giác như sau mỗi lần thở dài, cô lại già đi một tuổi vậy.

Hiện giờ tâm trạng của cô chẳng khác nào tâm trạng của một bà lão ngoài tám mươi.

Kỳ thị rốt cuộc cũng đấu thầu thành công mảnh đất, tin tức này vừa được tung ra, ngày thứ hai bắt đầu phiên giao dịch, giá cổ phiếu của Kỳ thị đã tăng cao, tình thế hoàn toàn được xoay chuyển.

Rốt cuộc Kỳ Hinh cũng yên tâm phần nào, nhưng...

Lăng Thiếu Đường, rốt cuộc cô phải đối mặt với anh thế nào đây?
Bình Luận (0)
Comment