Góc giường bên cạnh lõm xuống phía dưới, một người sống to lớn xuất hiện kế bên từ trong không khí.
Kiều Lân muốn đột phá cũng không quy định phải hoàn thành nội trong một ngày trò chơi, đương nhiên, trong một ngày hiện thực anh cũng không làm được. Nguyên nhân là bạn học nhỏ Tiểu Ngư hoàn toàn không cho anh cơ hội đó. Cũng không phải Tiểu Ngư thực hiện chính sách tránh né khi phát giác nội tâm WS kia của Kiều Lân bệ hạ, mà bởi vì sự kiện “tỏ tình” trước đó khiến cả người cậu khẩn trương vạn phần, thế nên cậu dùng cảm giác xấu hổ và cảm giác không biết tên hóa thành sức chiến đấu. Đối với một tên lười mà nói, cậu hiếm khi như hiện giờ, cả ngày đều là đánh quái làm nhiệm vụ.
Kiều Lân bệ hạ thật buồn bực, nhưng cũng thật vui mừng. Lý do buồn bực tất nhiên không cần nói nhiều, ai bảo anh không có tâm nhãn tốt đâu, về phần vui mừng, niềm vui của anh cũng kì quái khiến người ta lắc đầu. Chỉ cần thời điểm mình đang khiêng quái phạm “sai lầm” một chút, trên đỉnh đầu sẽ xuất hiện dòng chữ màu đỏ -XXX huyết lượng, hoặc phát ra một vài thanh âm tỏ vẻ mình “đau đớn”, anh liền có thể bắt gặp hình ảnh bạn học Ngư Tiểu Ngư nhíu mày mím môi. Đây nhất định là đau lòng đi? Cảm giác có người đau lòng cho mình là phi thường tốt nhoa!! Đương nhiên trong tư duy của tên này đã tự động lựa chọn che đậy cha mẹ ông anh thường ngày luôn đau lòng chuyện của anh, bằng không sao thể hiện được bản thân trong lòng Tiểu Ngư…Không, là tầm quan trọng của Tiểu Ngư trong lòng mình? Người nhà thôi mà, hỗ động với người yêu thì không đồng dạng với nhau được đâu!
Cho nên chúng ta phải tha thứ cho hai người liều chết luyện cấp kia, liều mạng khua quái ảnh hưởng tới tiểu bằng hữu Râu Quai Nón và em gái Thanh Ninh đang cọ đội. Đương nhiên, nhiệt huyết như tiểu bằng hữu Râu Quai Nón hẳn cực kỳ ưa thích loại vận động “chém giết” kịch liệt này. Về phần em gái Thanh Ninh, cô cảm thấy bản thân thật sự quá ngu ngốc. Sớm biết vậy không bằng tự mình đánh, còn có thể một bên đánh quái một bên nghỉ ngơi, một bên nghỉ ngơi một bên nhìn nhìn người chơi đẹp trai NPC đẹp trai. Hiện tại là tình huống thế quái nào chứ? Chẳng lẽ đêm qua hai người lúc ngủ đánh nhau?
Nghĩ đến ngủ cùng đánh nhau, em gái Thanh Ninh nháy mắt phấn khởi. Chẳng lẽ là do tiểu thụ cảm thấy không hài lòng hoặc là do tiểu công quá bạo lực? Dù sao cô sẽ không tưởng tượng thành công vô năng, như vậy tuyệt đối không phải khẩu vị của cô, hơn nữa chả có điểm manh nào, phản công gì gì đó tuyệt đối là thiên lôi của cô (cũng là của tui). Được rồi, em gái đã quên bọn họ kỳ thật đang chơi trò chơi, trong trò chơi cho dù ngoạn gia cố tình, hệ thống cũng không cho phép xuất hiện loại phản ứng sinh lý trên thân thể, càng không có khả năng moi được cái tầng quần cộc cuối cùng. Dĩ nhiên cho dù cô có nghĩ như thế, cũng sẽ đem tình huống giữa Tiểu Ngư cùng Trẫm Tâm Thậm Hỉ quy tội cho cái quần cộc kia. Người (vật?) ngăn cản người ân ái hết thảy đều giết không tha a!
Động lực mỗi người triệt triệt để để không giống nhau, nhưng cam đoan có bốn người trong đội ngũ, tốc độ thăng cấp ba người kia rõ ràng mau lẹ. Hơn nữa, do bản đồ nhiệm vụ Thiệu Hoa kế tiếp có rất nhiều quái hình người và quái thực vật làm chủ, cho nên Tiểu Ngư bào đinh không còn được nhiều như khi trước. Lúc này, tiểu bằng hữu Râu Quai Nón ngược lại chiếm không ít vật liệu gỗ cậu ta cần ở chỗ quái thực vật, đây đều là tài liệu tất yếu để làm vũ khí. Mà vải dệt linh tinh khi đánh quái hình người rơi xuống đều đưa Thanh Ninh, chủ tu của cô là may mặc. Thu hoạch của Tiểu Ngư chính là rượu trắng ngẫu nhiên rơi khỏi quái hình người, tuy rằng tỉ lệ rớt xuống không cao lắm, nhưng cho đến ngày thứ ba trong trò chơi, đã tích cóp được hơn hai tổ. Thêm vào đó, tiểu bằng hữu Râu Quai Nón còn lấy những củi lửa cậu ta đốn được đưa cho Tiểu Ngư. Tổng thể mà nói, việc chia của rất công bằng, hoạt động rất hài hòa, thăng cấp rất nhanh chóng.
Thời điểm Tiểu Ngư logout vừa vặn là buổi tối ngày thứ tư. Nằm lăn lộn trên giường, Tiểu Ngư thoáng quay đầu nhìn ổ chăn trống trơn bên cạnh, thở dài. Lân bị kêu đi kéo một người mới cấp 60 hạ phó bản, vừa lúc vào thời gian mình logout nấu cơm. Tiểu Ngư khó chịu, không phải bởi vì bốn ngày nay trong trò chơi, Tiểu Hỉ Tử đều quấy rối cậu trong phòng ngủ trước khi say giấc khiến bản thân tâm thần không yên, mà cậu khó chịu vì sao thúc giục cậu nhanh nhanh logout ăn cơm, còn tên thối kia thì không tự làm gương.
Khó chịu thì khó chịu, Tiểu Ngư biết mình phải hạ tuyến. Trừ phi buổi sáng dậy trễ đành phải bỏ một bữa, nếu không ngày ba bữa cậu phải ăn đúng giờ. Thế nhưng hôm nay cậu tỉnh giấc rất sớm. Thời gian hiện thực bây giờ là hơn 1 giờ chiều, đã qua thời gian cậu ăn cơm, dạ dày kháng nghị trong trò chơi cũng có thể cảm thụ sự chân thật, đến nỗi có thể phát ra âm thanh rù rì, hơi dọa người, chí ít khiến tên hỗn đản Râu Quai Nón da mặt dày chết tiệt kia cười thành bộ dáng rẻ tiền như vậy!
Hai giờ rưỡi, bạn học Tiểu Ngư đúng giờ lên trò chơi. Nhìn thấy hàng tên Trẫm Tâm Thậm Hỉ màu đen, trong lòng hơi hơi cân bằng một chút.
Buổi sáng bốn người phấn đấu bốn tiếng, cũng chính là bốn ngày trong trò chơi. Trừ bỏ lúc thử nghiệm làm một tổ hoành thánh thịt ốc không đặc biệt thành công lắm, cậu không vào phòng bếp lần nữa. Thời điểm đánh quái ở dã ngoại, đói bụng thì ăn chút dã vị nướng cùng bánh bao trong thực đơn hệ thống.Củi mà Râu Quai Nón đốn ra cậu chiếm được khá nhiều, thịt rắn, thịt ốc còn có thịt trâu cậu cũng còn kha khá. Thiếu hụt duy nhất là mấy con thỏ rừng, gà rừng bắt tại Tân thủ thôn không còn nữa, mà trên bản đồ Thiệu Hoa cậu thật không thấy hai loại tiểu quái này, loại biến chủng cũng không.
Nếu Trẫm Tâm Thậm Hỉ không trên mạng, Tiểu Ngư quyết định thu dọn đống nguyên liệu nấu ăn trong túi trữ vật của mình. Tuy quầy hàng khi trước cậu dùng bởi vì đã bán sạch các thứ không bổ sung thêm hàng, phải tạm thời trả lại cho người bạn kia của Hồng Điệp Tri Thu, nhưng Tiểu Ngư vẫn hy vọng có thể làm thêm nhiều nhiều. Dù sao ngày mai sẽ bắt đầu nhiệm vụ Trung thu, đánh phó bản này nọ, mang theo các món BUFF là phi thường cần thiết. May mắn, cậu trước khi lên cấp 33 có trở về thành Yến Kinh một chuyến, học năm loại thực đơn ở chỗ NPC, lại học thêm hai món ăn đặc sắc ở chỗ Đoạn lão nhân, còn ngoài ý muốn nhặt được phối phương nước mật ong khi đánh quái. Tuy chỉ khôi phục +30 nguyên khí mỗi giây, BUFF liên tục 30 phút, đối với nguyên khí cấp 33 đã qua 6000 của Tiểu Ngư mà nói 30 điểm quả thật ít đến đáng thương, nhưng phải biết, có đôi khi chỉ thiếu 30 điểm nguyên khí, một chiêu cuối cùng lại dùng không được, có khả năng lật ngã T, thậm chí bị diệt cả đoàn.
Kỹ năng nấu nướng hiện tại của Tiểu Ngư vẫn là sơ cấp, nhưng hạn mức cao nhất của cậu đã sắp thành cao cấp. Từ sơ cấp đến trung cấp cần 500 độ thuần thục, trong khi đó Tiểu Ngư chưa tới một trăm. Việc này đều phải quy cho chuyện từ trước tới nay, những thứ cậu làm đều là vật liệu phi hệ thống. Tay nghề không tồi, nhưng hệ thống không chấp nhận. Cho nên bây giờ đối với cậu mà nói, nước mật ong trở thành thực đơn thăng cấp độ thuần thục nấu nướng tốt nhất. Ai bảo cậu có một lọ mật hoa hòe vô tận chứ! Đầu bếp cấp Tông sư xuất ra thứ gì đó quả thật ấy, đều không giống người thường!
Đương nhiên, việc đầu tiên Tiểu Ngư cần làm là phải thu hồi đậu phộng trên đất trồng, sau đó lại trồng thêm một loại khác, tới cốc tràng tìm NPC đổi “Giống đậu phộng trưởng thành” thành “Hạt đậu phộng”. Món đậu phộng rang muối kèm với nước mật ong rất ngon.
Kết quả là bốn ngày tiếp theo, Kiều Lân bệ hạ bảo vệ Tiểu Ngư đánh quái, lúc nào cũng một bên ăn đậu phộng một bên uống mật ong, mắt nhìn dáng người nho nhỏ xinh xinh của người trong lòng thi triển kỹ năng, tai nghe tiếng sáo du dương khi Thiệu Hoa trị liệu. Còn sinh hoạt nào thích ý hơn nữa chứ? Ít nhất Kiều Lân cảm thấy bản thân ngày ngày quả thật sống như thần tiên.
Mặc dù một giờ trong trò chơi dài chừng một ngày, nhưng đối với những người trầm mê trong trò chơi mà nói là rất nhanh chóng. Lại trải qua một buổi chiều cũng chính là bốn ngày “vành tai tóc mai chạm vào nhau” trong trò chơi, Tiểu Ngư thành công quên mất đủ loại ái muội do Tiểu Hỉ Tử tạo ra, hơn nữa còn thuận lợi chuyển hóa từ tim đập nhanh sang thản nhiên tiếp nhận. Bản thân Kiều Lân bệ hạ tuy không đột phá đến độ lén hôn môi bạn học Tiểu Ngư, nhưng tổng thể theo xu hướng hiện tại mà nói anh vẫn tương đối hài lòng. Từ sau khi Thanh Ninh cùng Râu Quai Nón bị Tiểu Hồng và Tiểu Tử mang tổ đội xoát nhiệm vụ sư đồ, bản thân cùng Tiểu Ngư một lần nữa thành công hòa vào thế giới hai người. Hơn nữa, trong thế giới hai người, chính anh mỗi khi giả vờ ngẫu nhiên ôm bả vai, vịn eo nhỏ linh tinh đều không còn gặp đãi ngộ “Đoạt mệnh liên hoàn đá”. Quan trọng nhất là, mỗi khi quay về phòng ngủ bang hội lúc trời tối, nhóc ngốc kia tuy không còn trần trụi chui vào ổ chăn, nhưng sáng hôm sau tỉnh giấc trong lòng mình không còn biểu hiện thái độ không thích hợp hoặc cự tuyệt.
Cái này gọi là cái gì? Cái này gọi là thành công!
Trải qua một đêm nghỉ ngơi, Tiểu Ngư vào ngày tiếp theo thức dậy sớm chưa từng có. Tỉnh lúc bảy giờ, phá lệ không dựa vào thành giường nướng lên nướng xuống, trực tiếp đứng dậy mặc quần áo chạy ra ngoài mua sữa đậu nành với bánh quẩy. Sau khi ăn bữa sáng tuy không do tự tay cậu dày công chế tác lại thập phần dễ chịu thì chạy tới siêu thị một chuyến, mua mấy phần cơm hộp giữ nóng (na ná với đồ ăn lò vi sóng), quyết tâm liều mạng với nhiệm vụ Trung thu!
Trải qua một phen lăn tới lăn lui, Tiểu Ngư cuối cùng tiến nhập trò chơi vào lúc chín giờ mười lăm phút. Vừa lên đã nghe thấy thanh âm tin tức hệ thống.
Thông cáo hệ thống viết tình hình cụ thể của nhiệm vụ Trung thu không quá đầy đủ. Ngoại trừ chú thích một vài vật trang sức, trang bị sẽ rơi xuống, hoàn toàn không ghi nhiệm vụ cần phải làm như thế nào linh tinh. Trợ giúp duy nhất đối nhiệm vụ chính là thông cáo khắp thiên hạ, NPC đầu tiên của nhiệm vụ Trung thu thường du đãng loanh quanh phụ cận Tân thủ trấn Lục đại chủ thành. Mỗi một NPC phụ cận Tân thủ trấn không giống nhau, nhiệm vụ dĩ nhiên khác biệt rất lớn.
“Nhìn thoáng qua vẫn có khá nhiều nhiệm vụ có thể làm nha, không biết phần thưởng nhiệm vụ sẽ là cái gì.” Tiểu Ngư vuốt vuốt cái cằm căn bản không cọng râu nào của mình, một bên cân nhắc một bên thầm thì. Bỗng cảm giác góc giường bên cạnh lõm xuống phía dưới, một người sống to lớn xuất hiện từ trong không khí. Không cần hỏi cũng biết là ai.
Tiểu Ngư quay đầu, đúng lúc bắt gặp Kiều Lân cười meo meo nằm ngửa trên giường nhìn mình. Sắc mặt cậu ửng đỏ, cánh tay vô thức vẫy vẫy: “Chào buổi sáng~”
Kiều Lân ngồi dậy, gửi một lời mời tổ đội qua cho Tiểu Ngư: “Bây giờ đi làm nhiệm vụ Trung thu?”
Chấp nhận lời mời tổ đội, Tiểu Ngư gật đầu: “Đi thôi! Tôi hôm nay đã làm tốt công tác chuẩn bị chiến đấu, nói không chừng còn có thể xông lên cấp 36 đó!” Nói xong thay bộ Thiệu Hoa cấp 30, còn có cây sáo công kích thuộc tính Tử phẩm hôm qua Kiều Lân giao dịch đưa cho, cả người nhìn qua rất có khí chất. Chỉ thân quần áo này đã khiến tiểu bằng hữu Râu Quai Nón ghen tị đến mức giậm chân đấm ngực. Có điều, ghen tị cũng vô dụng, thân quần áo này tuy không đáng giá bao tiền, nhưng đây là kiệt tác của cậu bạn tốt Không Cho Sờ, hơn nữa còn do Kiều Lân bệ hạ đặt sẵn khi Tiểu Ngư vừa bước ra Tân thủ thôn.
Kiều Lân nhìn thông cáo hệ thống một hồi, lại nhìn nhìn kênh tán gẫu thế giới, cuối cùng xác nhận được vị trí NPC nhiệm vụ Trung thu ở địa phương nào khu Tân thủ trấn Yến Kinh. Sau đó hai người ra đại sảnh bang hội, cưỡi hai con ngựa giống nhau. Không có biện pháp, nếu hoàng đế bệ hạ vẫn cưỡi con ngựa Thiên Lý Yên Vân của mình, con ngựa màu đỏ thẫm cấp 30 của Tiểu Ngư mệt chết cũng đuổi không kịp.
Tác giả có lời muốn nói: Tình yêu có đôi khi phải quấn chặt không rời mặt dày mày dạn mới bức ra được… ORZ