Editor: Toujifuu
***
Thẳng đến khi lên đài, ta không còn nói một lời nào với Diệu Dương nữa, lăng lăng mà ngồi trên ghế mây, hồn bay xa xăm. Biến thành đến tận khi đứng trên lôi đài rồi còn không biết đối thủ của mình là ai. Nhìn lướt qua Diệu Dương đứng phía trước ta, cười khổ, loại trạng thái này không phải muốn bị đánh sao? Hy vọng chờ lát nữa khi động thủ có thể tìm về được chút cảm giác.
Có lẽ ông trời cũng không nhẫn tâm khiến chúng ta quá xấu mặt, khi ta thấy đối thủ, phát hiện cư nhiên có một người quen.
“Diệu Dương, thật hiếm thấy chúng ta có thể rút trúng cùng nhau. Bất quá không nghĩ tới ngươi sẽ chọn Mạc Ly tổ đội, Mạc đại ngự thú sư mấy tháng không gặp, không biết thân thủ có lui bước không a? Chờ lát nữa cũng không nên sai lầm, ta còn muốn lĩnh giáo nhiều một chút thuật triệu hoán của ngươi đây. Thanh Long lần trước của ngươi kia thực đánh cho chúng ta đủ thảm.”
Không sai, tên mập mạp đối diện khiến cho ta vừa thấy đã muốn đập bẹp kia chính là đối thủ một mất một còn của Đông Long, Hùng Bá Thiên Hạ thành chủ Thiên Hạ Thành, trước đây tiến công Đông Long cũng có một phần của hắn. Nhờ phúc của hắn, vốn ta không có tinh thần gì hiện tại chiến ý tăng vọt, đáng tiếc cái tên Hô Phong Hoán Vũ kia không đi cùng hắn, bằng không sẽ càng thú vị.
“Đa tạ thành chủ Thiên Hạ quan tâm, ta cùng Mạc Ly đích thật là đã lâu không hợp tác. May mắn rút được làm đối thủ của thành chủ Thiên Hạ, bằng không chúng ta thật đúng là không có gì nắm chắc. Hơn nữa các hạ có thể yên tâm, ngày hôm nay Mạc Ly không triệu Thanh Long ra cũng đủ rồi.”
Lời nói ôn hoà của Diệu Dương có thể khiến người ta tức chết, cái mặt béo kia của Hùng Bá Thiên Hạ chợt lóe vài cái, biết ở trên miệng lấy không được tiện nghi gì của Diệu Dương, liền bày ra tư thế chuẩn bị khai chiến.
Lại nói tiếp cái tên Hùng Bá này coi như cũng là một nhân vật, thuộc hạ cũng có chút công phu thực, bằng không cũng không có khả năng chiếm vị trí thứ ba Bảng kiếm sĩ lâu như vậy còn lập ra được một bang phái lớn như vậy. (Bất quá có người nói là hắn lấy tiền chất ra. Cái tên này hình như trong hiện thực là một công tử ca có tiền.) Đáng tiếc hắn cái người này tâm nhãn có chút nhỏ, thuộc hạ lại không có nhân vật nào đặc biệt xuất sắc, bởi vậy vẫn luôn bị Đông Long chúng ta đè một đầu, lâu dài tới nay luôn luôn không phục. Tìm cơ hội liền muốn đối nghịch với chúng ta. Ngày hôm nay hắn mang theo không phải mấy viên đại tướng thường ngày, mà là một cung tiễn thủ chưa từng thấy qua, có lẽ là cao thủ mới tìm được. Tranh thủ liếc nhìn bảng đối chiến một cái. Phá Không Nhất Tiễn đứng thứ tám Bảng cung tiễn, thực lực cá nhân hẳn là cũng không tệ lắm. Đáng tiếc ta vừa nhìn bộ dáng hắn cầm cung cùng thân trang bị kia đã biết đó là một lưu phái thuần kỹ năng. (Cái gọi là lưu phái kỹ năng là cách nói nhằm vào lưu phái kỹ thuật, chính là chỉ người chơi ỷ lại vào kỹ năng trò chơi, trang bị để đề thăng sức chiến đấu.) Tuy rằng được xưng là chức nghiệp sát thủ áo vải, bất quá nếu như ứng phó thoả đáng, cũng không phải rất khó đối phó.
“Diệu Dương, cung tiễn thủ tôi hẳn có thể hạn chế một chút lực hành động của hắn. Bất quá Hùng Bá tôi không thể đột phá được phòng ngự.”
“Trước vây khốn cung tiễn, giết Hùng Bá. Cậu yểm hộ.”
Diệu Dương định ra phương châm, ta không hai lời chuẩn bị chấp hành.
Lui về phía sau hai bước, ta đứng ra phía sau Diệu Dương. Hùng Bá cùng Phá Không Nhất Tiễn đối diện mỗi người một bên đứng thành một hàng, hình như cũng phân phối xong nhiệm vụ. Thấy bọn họ như vậy, ta tính toán hẳn là bọn họ chuẩn bị chiến thuật mỗi người kèm một người, ta từ tư thế đứng buông lỏng của Phá Không Nhất Tiễn đã biết tiễn đầu tiên của hắn khẳng định là nhắm tới ta. Muốn khai đao từ ta, thực coi ta là trái hồng mềm a?
Tiếng trống bắt đầu chiến đấu vừa vang lên, ta tự mình cúi đầu niệm chú. Không hề để ý đến mũi tên lấp lánh hàn quang đối diện kia. Diệu Dương đứng phía trước ta không phải chỉ để bày biện, muốn bắn tới ta, trước tiên đột phá lưới kiếm của hắn rồi nói đi. Diệu Dương đầu tiên là một kiếm gõ bay tiễn sắt phá không. Lại xoay tay kiên định cản một chiêu của Hùng Bá. Ta ở phía sau hắn hưởng thụ bảo hộ lúc này cũng đã chuẩn bị xong thuật triệu hoán đầu tiên, ngọc la bàn trên tay chớp lóe quang hoa. Trung gian lôi đài bỗng dưng toát ra từng dải dây gai cơ hồ xuyên qua toàn bộ đấu trường. Cao hai thước tựa như hàng rào đứng ở nơi kia. Do Hùng Bá ngay từ đầu đã xông lên cùng Diệu Dương cận chiến, vì vậy hiện tại bị ngăn ở bên kia chỉ có một mình Phá Không Nhất Tiễn. Hắn cũng không hổ là nhân vật từ vòng đầu giết đến vòng hai. Tuyệt không hoảng loạn mà rút ra tiễn sắt phóng tới ta từ khe hở giữa những dây gai. Tiễn này giữa đường còn điều chỉnh phương hướng nho nhỏ một chút, rõ ràng là hiệu quả của Tiễn Dẫn Hướng cao cấp. Ta biết một tiễn này khẳng định tránh không thoát, vì vậy không cần tránh, chỉ là khi tiễn đâm tới tránh khỏi chỗ yếu hại. Dù sao lực công kích của Tiễn Dẫn Hướng không thể so với Tiễn Xuyên Thấu, khẳng định giết không được ta. Liều mạng tổn thất chút lượng máu này, vừa vặn đủ cho ta triệu ra thú triệu hoán đợt thứ hai. Lúc này đây lên sân khấu chính là một loại thú triệu hoán rất ít được chú ý —— Thiểm Quang Cầu. Bộ dáng nhóm nhóc con tựa như tiểu nhung cầu phi thường khả ái, đáng tiếc ngoại trừ biết phát sáng cái gì cũng không có. Không có lực công kích, không có lực phòng ngự, nếu như không phải ta trong lúc vô ý phát hiện một loại đặc tính khác của nó, đã sớm bị biếm lãnh cung. Vì vậy mà nói không có thú triệu hoán vô dụng, chỉ xem ngươi có thể tìm ra được sở trường của nó cùng biết tùy tình thế mà lợi dụng nó hay không thôi.
Mấy nhóc này mỗi một con đều cỡ trái bóng rổ, nhẹ phiêu phiêu mà di động trong không trung, trên người phát sinh quang mang sáng rực như đèn pha, sáng loáng mà bắn thẳng đến ánh mắt của Phá Không Nhất Tiễn. Phá Không Nhất Tiễn đáng thương hoàn toàn bị cường quang đột nhiên xuất hiện trước mắt làm lóa mắt, bảy tám chùm tia sáng sáng loáng như vậy chiếu vào hắn, hắn làm sao còn có thể thấy rõ đối thủ xa xa, có thể mở mắt ra đã là không tồi rồi. Mà thân thể mấy đại nhung cầu này lại nhẹ, hắn muốn dùng tiễn bắn rớt bọn nó, thế nhưng kình phong do tiễn mang ra khiến cho thân ảnh của đám nhóc này phiêu hồ bất định, làm sao dễ nhắm chuẩn như vậy. Ta thấy Phá Không Nhất Tiễn hoảng loạn bắn ra vài tiễn, không khỏi có xung động lắc đầu than tiếc. Xem đi, đây là chỗ cực hạn của lưu phái kỹ năng. Kỹ năng trò chơi đích xác cường đại, nếu như tổ hợp dùng tốt cũng có thể rất lợi hại, thế nhưng đối với cao thủ chân chính mà nói thực sự chưa đủ. Những thứ như Thiểm Quang Cầu nếu như là một người có kiến thức cơ bản vững chắc, tiễn thuật nhanh, vài tiễn đã có thể bắn xuống. Hoặc đổi lại là một người đầu óc có chút linh hoạt, cũng rất nhanh có thể tìm được biện pháp đối phó chúng nó. (Kỳ thực biện pháp đó rất đơn giản.) Thế nhưng thoạt nhìn tên Phá Không này đều không phải là hai loại người đó, vì vậy bây giờ còn đang phấn đấu cùng mấy tiểu cầu kia đây. Chờ đến khi hắn mất sức chín trâu hai hổ vừa là Tán Xạ vừa là Tiễn Dẫn Hướng vừa là Đa Trọng Tiễn mà bắn rớt được mấy vật nhỏ đó, dây gai của ta cũng trồng được kha khá. Muốn đi ra từ bên trong lưới dây gai nằm ngang nằm dọc trùng trùng điệp điệp kia, tiểu bằng hữu Phá Thiên sợ là phải tốn thêm chút thời gian đây. Mà chút thời gian ấy, chính là cơ hội tốt đối phó Hùng Bá Thiên Hạ.
Hùng Bá đang một mình đấu với Diệu Dương nói thật cũng đánh được ra hình ra dạng, có thể cùng Diệu Dương chính diện đối kháng thành như vậy thực sự không thấy được nhiều. Tuy rằng hắn bị thua là chuyện khẳng định, bất quá chỉ một mình Diệu Dương muốn thu thập hắn ít nhất phải sau trăm chiêu, chờ đến khi đó tiểu bằng hữu Phá Thiên sợ là đã sớm lao tới. Thời gian chính là tiền tài a, ta đến thêm cho bọn họ chút tinh thần thì tốt hơn.
Sau khi thận trọng tính toán lượng chân nguyên, ta triệu ra một con Vân Điêu Lông Kim. Sinh vật so với Hắc Hổ cao hơn một cấp, khéo tập kích trên không trung, vừa vặn cùng Diệu Dương phối hợp tác chiến. Vốn ta còn muốn triệu thêm một con nữa, thế nhưng chân nguyên còn lại không nhiều, ta nghĩ nghĩ vẫn là lưu lại dự bị thì hơn. Nếu như bị tiểu tử kia sớm phá ải xông ra, ta cũng có hậu chiêu dễ đối phó. Đi vài bước qua bên cạnh, ta đứng qua bên cạnh Diệu Dương, nhìn chăm chú cục diện biến hóa.